Đinh sắt bị đẩy lên, những ngón tay đen dài nhọn hoắt nhô ra khỏi mép của nắp quan tài nặng trịch, lại bị dây mực ép trở về.
Động tĩnh trong quan tài ngày càng dồn dập, thi thể bên trong đang cố gắng hết sức để thoát khỏi sự kiềm chế của chiếc đinh gỗ đào và dây mực. Nếu như nín thở lắng nghe, dường như còn nghe thấy cả tiếng gầm rú ở bên trong.
Khi quan tài được niêm phong vào buổi sáng, móng tay thi thể vẫn chưa dài ra, da cũng chưa chuyển sang màu giống như tường mốc này.
Bây giờ vẫn còn mấy tiếng nữa mới đến bình minh, những tấm ván quan tài sắp không chịu nổi sức nặng nữa rồi.
Năm ngón tay khô khốc đều duỗi ra từ khe hở, cứng ngắc xoè ra, một luồng khí xanh đen tràn ra từ trong quan tài.
“Thi biến rồi.” Khương Tê nhìn dây mực đã bị kéo đi kéo lại rất nhiều lần, dường như có thể đứt bất cứ lúc nào.
Mỗi khi tiếng gõ cửa vang lên, hay là tiếng móng tay cào vào mặt gỗ, trái tim Phương Nguyên lại đập thình thịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT