Người thợ mộc quay lại nhìn cô, biểu cảm không có vẻ gì là muốn nói với cô điều gì.
Khương Tê mỉm cười, lấy ra một chiếc đồng hồ bỏ túi đưa cho người thợ mộc, cũng lấy giấy bút mượn của quản gia lúc trước ra.
“Nhà tôi ở số 6 đường Đông Trường ở trên tỉnh, nếu anh muốn lên tỉnh phát triển thì có thể mang chiếc đồng hồ này đến nhà tôi. Cái khác tôi không dám nói, nhưng tôi sắp xếp giúp anh nhất định sẽ không có vấn đề gì, trường học trên phố Đông Trường dang tiếng cũng khá tốt.”
Khương Tê cầm lấy túi tiền nặng trịch từ tay Phương Nguyên rồi nói: “Anh đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác. Nếu hôm nay không có sự giúp đỡ của anh, nhà họ Tạ có lẽ sẽ không niêm phong được quan tài dễ dàng như vậy, tôi chỉ thay gia đình nhà họ Tạ cảm ơn anh mà thôi. Vừa rồi nhiều người quá, không tiện nói chuyện."
Lời nói của Khương Tê đã chạm tới trái tim của thợ mộc, số tiền thì ít ỏi, vào thời đại này muốn mang một gia đình đến định cư ở trên tỉnh không phải là điều dễ dàng.
Người thợ mộc thở dài và nhận lấy túi tiền từ tay Khương Tê, bày tỏ sẵn lòng nhận ân huệ của cô.
“Cúi lưng xuống đây.” Khương Tê vẫy tay với Phương Nguyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT