“Các vị thần của tôi thật đỉnh, không ăn gà cũng chẳng được giải, vậy mà hai người các cậu vẫn phủ kín mạng xã hội,” Uông Tùng Minh vừa xem điện thoại vừa nghiến răng, hận không thể ném hai cái người này xuống bể bơi khách sạn cho ngộp mà chết đi cho rồi.
Anh ta hít một hơi thật sâu, nói với giọng đầy đau đớn: “Hai người không thể để đội trưởng Hoa một chút mặt mũi sao, vất vả lắm mới giành được cái nồi đồng, mà chủ đề này vẫn chẳng hot bằng viên kẹo mà Hạ Vãn đang cầm là nhãn hiệu gì. Chẳng lẽ người ta không cần chút thể diện nào sao???”
SUN với YUU có còn giữ được mối quan hệ đồng đội anh em giả tạo nữa không? Hỏi xem còn giữ được không?!
Hạ Vãn ngồi trên sofa, nghe thấy thế chỉ khẽ ngước mắt, rồi quay sang một bên, nói với giọng bình thản: “Tiểu Thiên, lại đây xem cái này có được không?”
Tạ Thiên nhảy chân sáo đến, mặt đỏ bừng khi cầm lấy chiếc áo thi đấu từ tay Hạ Vãn: “Dạ! Đẹp quá, cảm ơn Vãn ca!”
Lục Lục đã xếp hàng chờ đến lượt lâu lắm rồi, thấy cậu vẽ xong, vội vàng đưa chiếc áo của mình ra hai tay dâng lên: “Hạ Thần, xin anh đấy!”
Dư Cứu cười khẩy một tiếng: “Cút qua một bên!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play