Dư Cứu vừa nói xong, Hạ Vãn lập tức quay đầu lại nhìn.
Tiểu đội trưởng luôn cười khi đối diện với cậu, và ngay cả lúc này cũng vậy.
Đôi mắt cong nhẹ, hoàn toàn không để lộ dấu hiệu bất thường, đôi môi hơi nhếch lên để lộ má lúm đồng tiền đẹp mắt.
Hạ Vãn cảm thấy tim mình thắt lại, rồi nhanh chóng quay lại màn hình.
Trong tai nghe, Vương Lục Lục vẫn đang hỏi Dư Cứu câu nói vừa rồi có ý gì. Hạ Vãn nuốt nước bọt, cố gắng giữ giọng mình không quá khàn, hỏi: “Kỹ năng nghe tiếng đoán vị trí của anh học đến đâu rồi?”
Dư Cứu khẽ ngạc nhiên, rồi cười đáp: “Cũng tạm.”
Trường hợp anh hoàn toàn không nhìn thấy rất hiếm, đến nay mới xảy ra ba lần. Lần đầu là vào giải thế giới Berlin năm ngoái, ngay cả khi đứng trên bục trao giải, Dư Cứu vẫn chưa nhận ra rằng trong trận đấu có một hoặc hai phút anh đã bị mù hoàn toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT