Cổ mơ mơ màng màng mà ngửa ra sau, Minh Xán ngẩng lên nhìn bầu trời, trong tầm nhìn không cố định của mình, nhìn thấy bản thân tựa như biến thành một vòng khói, lúc thì tròn trịa, lúc thì tan rã, cố gắng hết sức để duy trì hình dạng, tuy nhiên lại bị cơn gió dữ dội bên dưới thổi bay mà không ngừng trôi dạt về phía trước, cho đến khi không còn chỗ nào cao hơn để đi nữa thì mới đâm vào trần nhà.
Vì thế vòng khói vỡ vụn và hoàn toàn mất đi hình dạng vốn có.
Dòng điện chạy vù vù trong những đám mây tích lũy nước mưa, xuyên qua mọi ngóc ngách, làm tê liệt mọi chức năng và không thể giữ cơn mưa được nữa.
Trong màn sương tràn ngập căn phòng, Trì Tiêu có thể thấy rõ bộ dáng của cô, cảm thấy rất dễ chịu, nhưng đồng thời cũng vì sự dễ chịu không làm chủ được này mà thấy khó chịu, dần dần tan biến thành mây khói, màu sắc thiêu đốt của mây cũng phản chiếu rõ ràng ánh mắt của anh.
Đầu óc của Minh Xán càng trống rỗng, càng phải suy nghĩ nát óc tìm một đề tài để nói, nhằm ngăn chặn sự trống rỗng này tiếp tục lan truyền, đồng thời cũng tìm một việc gì đó nghiêm túc để làm, để cản cái miệng không nghe lời này, đừng lại cười cợt một cách mê hoặc như vậy nữa.
Nên nói về đề tài gì đây...
Cô đang cố gắng thu lại con diều đang thả bay tâm hồn mình, ấy vậy mà có người không thuận theo ý cô, cố chấp mà cầm cây kéo lên ngang nhiên cắt đứt dây diều, một đôi mắt xinh đẹp và tệ bạc ngước nhìn diều bay xa, phiêu dạt trên bầu trời rất lâu, nhưng lại không cho cô đáp xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT