Sau khi cửa phòng đóng lại, phòng ngủ nghiễm nhiên trở thành không gian khép kín, tiếng bước chân lạch bạch lạch bạch mà Miểu Miểu dắt chó phát ra biến mất phía sau cánh cửa cách âm, bên tai Minh Xán bỗng chốc yên tĩnh trở lại, làm cho tiếng thở cũng trở nên ầm ĩ, không khỏi khiến người ta trở nên cấp bách.
Trì Tiêu buông tay nắm cửa, bình thản ung dung lướt qua trước mắt Minh Xán, đi đến cạnh tủ quần áo, khom người lấy ra vài bộ quần áo bên trong, cùng với động tác, đường nét cơ bắp trên lưng kéo căng, lưng bụng không có một chút mỡ thừa, những vân da hiện rõ kéo dài xuống dưới, cho đến khi che khuất ở lưng quần, khiến người ta suy nghĩ linh tinh.
Minh Xán hơi ngẩn người, đứng bất động bên cửa, còn anh lại không có một tia giác ngộ muốn mặc quần áo vào, bày ra cho cô xem một cách hào phóng khác thường.
"Cho, cho dù là ở trong phòng của anh." Minh Xán bức bối nói: "Ban ngày ban mặt, anh rảnh rỗi cởi quần áo làm gì?"
"Đi tắm." Trì Tiêu lời ít mà ý nhiều.
Vừa dứt lời, anh không nhịn được mà ho một tiếng, yết hầu nghe có vẻ có chút không thông.
Minh Xán mới nhớ ra, hôm nay anh cùng cô và Miểu Miểu dạo thăm rất nhiều cửa hàng thú cưng, mèo con trong cửa hàng đông đúc, cho dù anh chờ ở ngoài cửa, thì nhất định cũng sẽ ngửi thấy mùi mèo, hơn nữa trên người Tiểu Tiểu không có khử trùng, có thể cũng mang theo nguồn gây dị ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT