Minh Xán kéo cửa sổ sát ra hóng gió, vốn là muốn làm cho suy nghĩ đang hỗn loạn được bình ồn, ai ngờ cho dù là khí lạnh đột nhiên xâm nhập, hay là lời mà người trước mặt nói với cô, đều khiến cho tinh thần cô càng thêm hỗn loạn, đứng ngốc tại chỗ, ngơ ngác một hồi.
"Tại sao?"
Minh Xán vô thức hỏi lại, trong đầu hiểu được lời Trì Tiêu vừa nói, thật sự không giống vẻ lạnh nhạt xa cách ngày thường của anh, ngược lại, ngữ điệu anh ngắn ngủi, có lực, như thể không cho phép xen vào.
Còn nữa, vừa rồi có phải anh mới nhíu mày với cô không?
Minh Xán: "Anh đang ra lệnh cho em à?"
Không biết tại sao cô lại đưa ra được kết luận như vậy, Trì Tiêu cảm thấy mê man, ngẫm lại rồi dường như có thể hiểu ra được, anh vừa mới thốt ra hai câu nói, thật sự không nằm trong tầm kiểm soát của lý trí, có lẽ không khống chế tốt giọng điệu, nên có vẻ hơi dữ.
"Không." Trì Tiêu nâng tay đóng cửa sổ sát đất lại, khiến cho khe hở kia biến mất hoàn toàn, tạp âm bén nhọn được gió lạnh mang vào theo cũng biến mất, bên tai lại trở nên yên tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play