So với lời khen thật lòng, câu cuối của Minh Xán càng giống như một lời cảm ơn miễn cưỡng bởi vì anh đã giúp đỡ hơn.
Khóe môi Trì Tiêu khẽ động, anh cất điện thoại vào túi, bước nhanh về phía bãi đậu xe.
Khoảng mười mấy phút sau, Minh Xán nhận được tin nhắn báo Trì Tiêu đã đến.
Bốn người bạn cùng phòng, một người tỉnh táo, một người nửa say, còn hai người kia đều đã say đến không biết trời đất là gì. Minh Xán là người tỉnh táo, cùng người bạn nửa tỉnh nửa say dìu hai người kia loạng choạng bước ra khỏi quán bar đầy ánh đèn mờ ảo.
Cửa quán bar cách vỉa hè một đoạn, Minh Xán nheo mắt lại, nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen đậu dưới cây bên đường, có một người đứng cạnh xe, mặc áo khoác màu xám đậm, quần dài đen, vóc dáng cao ráo, thân hình thẳng tắp, quay lưng về phía họ, hình dáng đầu nhìn từ phía sau … rất giống con trai cô.
"Mới uống được có bao lâu đâu mà đã đi rồi?" Hứa Gia Quân dựa vào vai Minh Xán, lảm nhảm, mắt say lờ đờ nhìn người cách đó khoảng mười mét. Dù đêm tối mờ mịt, người qua lại đông đúc, nhưng sự hiện diện của anh vẫn nổi bật và thu hút ánh nhìn, Hứa Gia Quân cười, giơ tay chỉ: "Chà! Chân dài ghê, anh chàng đẹp trai đó là ai vậy?"
Minh Xán nghĩ ngợi một lúc rồi thản nhiên nói: "Là tài xế tớ gọi đến."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play