Hiển nhiên Trì Tiêu chưa bao giờ bế trẻ con, anh kẹp Miểu Miểu giữa hai cánh tay như bao cát một lúc lâu mới nhận ra phải lót cánh tay dưới mông đứa bé, vậy thì mới có thể bế vững.
Miểu Miểu được đẩy lên cao hơn một chút, cậu bé vòng tay qua cổ Trì Tiêu, hai chân mừng rỡ mà khua khua.
Lâu rồi không được ba bế!
Ba cao lớn, cánh tay lại khỏe, có thể nâng cậu bé lên rất cao. Cảm giác lúc ấy giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, vô cùng kích thích, vậy nên từ nhỏ Miểu Miểu đã rất thích được ba bế.
Tiếc rằng sau khi lên tiểu học, vì đã lớn hơn nên rất hiếm khi ba bế cậu bé.
Một lớn một nhỏ bốn mắt nhìn nhau.
Trì Tiêu hơi khép mi, nhìn chăm chú đôi mắt của Minh Miểu.
Đồng tử đen nhánh trong suốt, bị ánh đèn phủ lên một tầng sáng màu, có thể thấy gương mặt của anh phản chiếu trong đáy mắt. 
Xung quanh, đồng đội của Trì Tiêu và người xem đều nghẹn họng nhìn trân trân. Sau khi bị một đứa trẻ lao tới ăn vạ, ai cũng không ngờ người sợ gặp phiền phức nhất như anh lại không xách cậu bé ra ngay lập tức mà lại tốt bụng bế cậu bé lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play