Chiếc chăn trên giường lạo xạo kéo đi, quấn quanh một bên ngực, để lộ làn da trắng mịn như sứ đầy dấu hôn, nhìn vào thật khiến người ta xao xuyến.
Minh Xán chậm rãi ngồi dậy, mái tóc dài như thác nước xõa ra, những ngón tay trắng nõn từ dưới chăn thò ra, nắm lấy tay của người đàn ông, dáng vẻ như không muốn xa rời, nhưng giọng điệu lại không chiều theo ý anh: "Không cần anh đi theo em."
Trì Tiêu khép những ngón tay của cô lại trong lòng bàn tay mình: "Vậy em muốn thế nào?"
"Em cảm thấy… nhà mới của anh cũng không tệ, không gian đủ rộng, khu dân cư sang trọng, vị trí thì không xa trụ sở Minh Thị, hơn nữa, nếu anh chuyển nhà thì phòng làm đồ thủ công của anh sẽ thế nào? Căn nhà em đang ở không thể dành chỗ lớn như vậy cho anh được." Minh Xán nói: "Vậy không bằng em theo anh, về nhà anh ở luôn."
Cô vừa nói, vừa kéo chăn lên, đến khi chăn quấn chặt quanh vai, chỉ để lộ cổ thon trắng ngần và khuôn mặt đỏ ửng như mây.
Trì Tiêu nhìn cô một lúc, rồi cười hỏi: "Hôm đó em đi thăm nhà mới của anh có phải đã nghĩ đến việc sống cùng anh không?"
"Làm gì có." Minh Xán quay mặt đi, một lúc sau lại đổi ý, mơ hồ thừa nhận: "Có lẽ… có một chút ý tưởng nho nhỏ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT