Trong đêm khuya gió êm sóng lặng, du thuyền di chuyển chậm rãi, gần như không cảm nhận được sự lắc lư lay động nào.
Bên trong phòng cũng tối om không chút ánh sáng, nhưng lại trông như vừa có một trận cuồng phong quét qua, quần áo vương vãi khắp nơi, xen lẫn những vết nước khó hiểu, giống như đang ngồi trên xuồng cao tốc lướt qua đỉnh sóng, nước biển bắn tung tóe vào trong, người trên thuyền thì lảo đảo xém té, bị sóng hất lên cao hết lần này đến lần khác.
Minh Xán ngước mắt nhìn trần nhà trên đầu mình, được dát bạc trang trí khắp nơi, trông như một tấm gương sang trọng mà mờ ảo.
Gương phản chiếu bóng lưng của người đàn ông, lưng dài vai rộng, đường cong cơ bắp rõ nét, tựa như một ngọn núi hình thành từ nhan thạch, thu gọn dần về phía eo thon, cơ bắp phập phồng hổn hển, căng chặt lên như một tác phẩm nghệ thuật động, làn da lại trắng mịn nõn nà, khiếm những dấu vết hằn lại trên vai càng rực rỡ chói mắt.
Lực tác động thị giác cực mạnh, thoáng chốc Minh Xán có cảm giác như mình đang vẽ tranh, chưa kịp chiêm ngưỡng kỹ càng, một luồng điện mạnh mẽ bất ngờ truyền đến đầu ngón tay, cô không nhịn được mà cào cấu rồi cắn thật mạnh, nhìn thấy bóng mình phản chiếu trên lớp dát bạc, chỉ lộ ra đôi má đỏ ửng và hai cánh tay mảnh khảnh trắng ngần, trông chẳng khác gì một con sư tử nhỏ đang ăn thịt người.
Mưa to gió lớn một hồi lâu cũng đã kết thúc, bước vào phòng tắm rửa sạch, đối diện tầm mắt với nhau dưới ánh đèn sáng tỏ, rồi lại hôn nhau thêm một lần nữa. Không thể phủ nhận rằng khao khát bị kìm nén lâu ngày, sẽ đánh sập mọi sự kiềm chế và lý trí của con người, suốt đêm gần như Minh Xán đã gọi hết tất cả những tiếng "chồng" nợ trong bảy năm qua, cuối cùng kiệt sức, ngất xỉu ngay trong phòng tắm, mặc kệ Trì Tiêu giúp cô lau người, sấy tóc, bế cô về phòng ngủ đặt lên giường, lúc chạm đầu xuống gối, như kích hoạt một mệnh lệnh nào đó, ngay lập tức dùng cả hai tay hai chân ôm chặt lấy gối ôm, không cho anh rời đi.
Nằm cạnh nhau, Trì Tiêu chậm rãi vuốt ve mái tóc dài của Minh Xán, cúi xuống nhìn gương mặt đang say ngủ của cô, nhớ lại đêm đầu tiên, sau khi xong việc, cô đã dùng giọng điệu không cảm xúc nói rằng không thích ngủ chung giường với người khác, kể từ lần đó về sau, lần nào cô cũng gắng thức cho đến khi anh rời đi mới chịu ngủ, đêm nay, cô lại bất ngờ thiếp đi như vậy, Trì Tiêu không chắc liệu sáng mai khi cô tỉnh dậy nhìn thấy anh nằm bên cạnh, liệu cô có giận tím mặt hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play