Bản nhạc dần dần đi vào cao trào, âm thanh trở nên vui tươi và sáng sủa hơn, như tiến vào mùa xuân, mọi thứ bắt đầu sinh sôi nảy nở.
Trên màn hình tivi, Trì Tiêu đứng dưới ánh đèn, nửa khép mắt, dù khoảng cách không gần, nhưng vẫn có thể thấy bóng đổ trên trán anh nhấp nhô theo nhịp điệu của âm nhạc, như thể được những nốt nhạc vây quanh bước vào mùa xuân.
Thật bất ngờ, người vốn dĩ lạnh lùng như anh cũng có thể chơi nhạc bằng cả trái tim, đắm chìm trong âm nhạc do chính mình sáng tạo.
"Ba chơi hay quá!" Miểu Miểu tự hào nói: "Quả là ba của con!"
Minh Xán liếc nhìn cậu bé, lòng ganh đua khiến cô suýt nữa nói với Miểu Miểu rằng mẹ cũng từng chơi violin, còn chơi giỏi hơn cả ba.
Cuối cùng không nói ra, trong lòng bỗng dâng lên một chút xấu hổ, không muốn để con biết mình là người đã bỏ dở giữa chừng.
Hơn nữa, sau nhiều năm không chơi đàn, giờ đây cô cũng không dám chắc kỹ năng chơi đàn của mình cao hơn Trì Tiêu hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT