"Rocuta Sykes", giáo sư tóc hoa râm nói, “Tôi là giáo viên môn Bay lượn của các em."
Cái tên này nghe rất quen. Mavis cảm thấy như đã nghe ở đâu đó.
Giáo sư Sykes nói: "Mọi người chỉ mới bắt đầu chơi Quidditch vào đầu thế kỷ 19, nhưng lịch sử của chổi bay đã có từ lâu đời hơn nhiều. Ban đầu, các phù thủy muốn có một công cụ có thể bay, họ thử huấn luyện các loài sinh vật kỳ diệu như ngựa bay. Nhưng dù sao chúng cũng là sinh vật sống, có ý thức riêng, không thể hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của phù thủy."
Mavis chưa từng nghe về điều này, cô tập trung nhìn chăm chú vào giáo sư.
Bà nói tiếp: "Vì vậy, các nhà luyện kim bắt đầu tìm kiếm một công cụ phù hợp để thay thế các loài sinh vật bay, trở thành đôi chân thứ hai của phù thủy. Ban đầu, người ta thử dùng xe ngựa, nhưng quá cồng kềnh. Họ cũng cân nhắc thảm bay, tuy thoải mái nhưng lại thiếu linh hoạt. Mà trước khi bùa đệm ghế được phát minh vào năm 1820, chổi bay thực ra không thoải mái lắm, nhưng vì ngoại hình đơn giản dễ che giấu và tiện lợi mang theo nên nó đã trở thành lựa chọn của nhiều phù thủy."
Mavis gật đầu đồng ý.
Giáo sư Sykes tiếp tục: "Để điều khiển chổi bay, em không thể coi nó là một công cụ trong tay, mà phải xem nó như một phần cơ thể của mình, giống như ta vậy."
Nói xong, chiếc chổi mà giáo sư đang ngồi bất ngờ bay vút lên không, lượn vòng, lao vút, rơi xuống, rồi quẹo qua quẹo lại như một chiếc tàu lượn trong công viên giải trí, đầy kịch tính.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT