Nghe được câu nói này, hai mắt Miêu Miêu lập tức trở nên sáng ngời, cô bé vội vàng nói: “Nghĩa là… chủ nhân đồng ý để Miêu Miêu ở lại rồi sao?”
Lâm Ân: “...”
Miêu Miêu lập tức vui sướng hô to một tiếng, lại ùa tới, ngọt ngào ôm lấy cổ Lâm Ân, không ngừng cọ vào người hắn nói: “Quá tốt! Chủ nhân à, em yêu anh lắm lắm nha! Em biết chủ nhân cũng rất hi vọng Miêu Miêu có thể ở lại bên người mình mà meo ô!”
Cái đuôi không chịu đứng yên, cứ lắc lư qua lại, cọ khắp người hắn.
Nhưng so với những con mèo chân chính, điểm tốt duy nhất của Miêu Miêu, chính là cô ấy không bị rụng lông.
Lâm Ân khẽ thở dài một tiếng, vuốt ve lỗ tai nhỏ của Miêu Miêu. Đã rơi vào tình huống này rồi, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật là bên cạnh mình lại có thêm một cô bé nữa rồi.
Nhưng không sao, lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, hắn có thể vuốt ve cô ấy một chút, thả lỏng tâm trạng, cũng không tính là vô dụng. Dù một điều tệ hại duy nhất của tình huống này chính là khi nói chuyện, cuối câu nói của hắn sẽ có thêm một chữ meo…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT