Dường như sau cái nhìn này, cô ấy đã xác định được thân thể hắn không có vấn đề gì, và một lần nữa bình tĩnh dời ánh mắt đi, khôi phục lại dáng vẻ thiếu nữ ba không như trước.
Nhưng rõ ràng là thương tổn trên người cô ấy còn nghiêm trọng hơn Lâm Ân nhiều.
“Cám ơn.” Vẻ mặt Lâm Ân trở nên nghiêm túc, hắn trịnh trọng nhìn về phía Hắc Huyền Nguyệt, nói ra hai chữ kia, trực tiếp phá vỡ bầu không khí yên tĩnh đến tẻ ngắt này: “Cám ơn cô đã cứu tôi, không cần biết là vì nguyên nhân gì, vì khế ước cũng được, vì bất cứ điều gì khác cũng tốt, bởi vì cô chính là cô gái đầu tiên liều mạng tới cứu tôi ở thời điểm nguy cấp như vậy. Tôi vô cùng cảm động.”
Thân thể Hắc Huyền Nguyệt thoáng dừng lại một chút, nhưng trên mặt vẫn không nhìn ra bất cứ dao động cảm xúc gì, ánh mắt bình tĩnh nói: “Ừm.”
“...”
Lâm Ân vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý để đỏ mắt rơi lệ, để gào khóc thảm thiết, lại trực tiếp bị một từ “Ừm” này phá vỡ hết kế hoạch.
“Chỉ một tiếng “ừm” thôi sao?” Lâm Ân khụ khụ hai tiếng, thân thể lập tức nghiêng về phía trước, nghiêm túc khích lệ nói: “Cô không biết mình nên nhân cơ hội này để đưa ra một chút yêu cầu quá phận nào đó với tôi hay sao? Ví dụ như bảo tôi phải lấy thân báo đáp, cả đời làm trâu làm ngựa cho cô, bảo tôi phải kính dâng ra thân thể của chính mình chẳng hạn? Có rất nhiều điều kiện như vậy đó? Nếu cô nói ra, tôi sẽ vui vẻ đi làm mà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play