Cứ như vậy, từ rất lâu rồi, cô ấy vẫn luôn hoàn mỹ tuân theo mọi mệnh lệnh mà trang viên giao cho cô ấy, cũng hoàn mỹ mà tuân thủ toàn bộ những quy tắc và điều lệ được ghi lại bên trong khế ước.
Cô ấy làm như vậy, không phải vì cô ấy không biết phản kháng, chỉ vì sau khi mất đi những quy tắc và điều lệ nọ, cô ấy lại có cảm giác bản thân không tìm được lý do và ý nghĩa để tồn tại trên đời này nữa.
Cho nên… sau khi Lâm Ân trực tiếp xé bỏ hiệp nghị thuê mướn kia ở ngay trước mặt cô ấy, trong lòng tiểu thư con rối mới xuất hiện tình trạng mờ mịt cực nghiêm trọng, giống như một con rối gỗ đột nhiên bị ai đó cắt mất sợi dây của mình, và từ đó về sau, nó không bao giờ còn nhảy được những vũ điệu hoa lệ như trên sân khấu nữa.
Cũng may… bởi vì ngay sau đó, người kia lại một lần nữa muốn mời cô ấy tới làm vệ sĩ cho mình, là hắn mỉm cười rồi dùng hình thức của một người tự do, đưa ra lời mời cô ấy.
Tuy cô ấy cũng không rõ rốt cuộc là hai loại hình thức này thì có điểm gì cũng như ý nghĩa gì khác nhau, nhưng đột nhiên cô ấy lại cảm nhận được một loại nhẹ nhõm mơ hồ, tựa như một thứ gánh nặng vẫn được đặt lên người mình mà chính bản thân mình cũng không thể hiểu được rốt cuộc thứ gánh nặng đó đến từ đâu, chỉ biết rằng nó vừa được dỡ bỏ xuống mà thôi.
“Ngu ngốc! Ngu ngốc! Cô mau chạy đi! Bọn họ vẫn đang chăm chú nhìn vào nơi này đó, Vạn Cơ Chi Thần vẫn còn, thần giáo Cơ Giới vẫn còn, cô đến nơi này chính là muốn chết!”
“Cô cho rằng mình làm như vậy thì tôi sẽ cảm ơn cô sao? Cô đừng ngu ngốc như vậy! Chẳng qua cô chỉ là nhân công miễn phí tôi có được trong ba mươi ngày mà thôi! Tôi vốn không coi cô là một con người đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT