Lâm Ân hít sâu một hơi, dùng sức mà xoa huyệt Thái Dương, rồi lộ vẻ mặt nhức trứng nói: “Trở về!”
Ba ba ba ba —— Miêu Miêu không chút do dự, lập tức chạy về.
“Vâng!” Cô ấy chớp chớp mắt, có vẻ rất nghiêm túc đứng trước mặt Lâm Ân, ngẩng đầu nhìn về phía thiếu niên đang ngồi trên ghế dựa kia, hai cái lỗ tai mèo một mực “Phành phạch phành phạch” lắc lư.
Nhìn dáng vẻ nghe lời này, phỏng chừng độ phục tùng đã kéo đầy rồi! Lại còn vô cùng khôn khéo giảo hoạt nữa chứ?
“Ca ca vẫn thương tiếc, không muốn Miêu Miêu biến thành một chú mèo hoang không ai muốn ư meo ô ~ ” Miêu Miêu vui vẻ lắc lắc đuôi.
“Không.” Lâm Ân hít sâu một hơi, hắn thực sự bất đắc dĩ với cô bé này, chỉ có thể nghẹn một câu ở bên trong hàm răng, nhẹ nhàng nói: “Em muốn chạy đi thì cũng phải mặc quần áo vào đã! Cái gì cũng không mặc đã tung tăng chạy ra ngoài như vậy, ai không biết lại cho rằng anh đã làm chuyện gì tà ác với em rồi meo!”
Miêu Miêu chớp chớp mắt, tỏ vẻ ngoãn ngoãn nghe lời đứng trước mặt hắn, lắc lắc cái đuôi, nhưng loại vẻ mặt này lại rõ ràng cho thấy rằng, Miêu Miêu không hiểu, không hiểu, Miêu Miêu cái gì cũng không hiểu ~

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play