Hắc Huyền Nguyệt không nói gì, con ngươi vẫn lặng lẽ mà chăm chú nhìn vào hắn. Nhưng dường như ở bên con ngươi tối đen kia lại xuất hiện một chút dao động rất nhỏ, hoàn toàn không giống vẻ trống rỗng trước đó.
Lâm Ân không tiếp tục nói chuyện nữa, cũng không dời đi tầm mắt, hắn tỏ thái độ cực kỳ nghiêm túc, trực tiếp đối diện với ánh mắt của cô ấy.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Hồi lâu sau, Hắc Huyền Nguyệt chậm rãi dời đi ánh mắt lặng lẽ của mình, cô ấy quay đầu lại, nhắm hai mắt, nhẹ nhàng mà ôm lấy vạt áo trước ngực đã bị cởi ra, lạnh nhạt nói: “Kỳ thực, ta đã biết toàn bộ những lời ngươi vừa nói rồi.”
Lâm Ân ngẩn ra.
Hắc Huyền Nguyệt tiếp tục cất giọng đều đều, nói: “Nhưng đương nhiên, ta cũng có chút ngoài ý muốn khi ngươi có thể trực tiếp nói thẳng cho ta nghe những điều này, bởi vì ngươi vốn là chủ nhân, thực sự không cần phải mở miệng giải thích với ta.”
“Mẫu thân đã cho ngươi quyền hạn lớn nhất như vậy, thì trong thời gian khế ước hữu hiệu, ta sẽ là vật sở hữu chỉ thuộc về một mình ngươi thôi. Ngươi có thể tùy tiện làm theo suy nghĩ và ý chí của mình để chi phối, điều khiển ta, mà hoàn toàn không cần phải để tới suy nghĩ của ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play