Lâm Ân khẽ nheo mắt, để lộ ra ý cười tà mị, nói:
“Cho nên ta có thể coi lời nói của ngươi trở thành một lời khen tặng hay không hả… bác sĩ Sâm Nhất?”
Trong nháy mắt đó, ngay khi Lâm Ân nói ra tên của đối phương, hắn lập tức nhìn thấy thân thể người nọ trở nên cứng đờ.
Gần như ngay tức khắc, gã đã ngẩng đầu lên, ánh mắt đằng sau chiếc mặt nạ con quạ màu trắng kia, trực tiếp lóe lên một tia quang mang cực độ nguy hiểm, giống như bên trong đôi mắt vừa nheo lại ấy, đang có một tia sáng lạnh không ngừng chớp lóe.
“Ngươi lại… Biết tên của ta?”
Lâm Ân mỉm cười, lại thản nhiên nâng chiếc kính một mắt lên, nói: “Đương nhiên, chuyện này có lạ thường đến vậy hay không? Các ngươi thật sự cho rằng phương thức che giấu của mình là thiên y vô phùng hả? Làm cho người ta không nhìn ra một chút manh mối nào sao? Ây dà, các ngươi quá ngây thơ rồi.”
Bác sĩ Sâm Nhất lập tức nheo mắt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT