Sao cái tên này nhìn quen như vậy?
Hình như vừa rồi, nó từng xuất hiện trong mấy lần hệ thống nhắc nhở…
Lâm Ân vừa nghĩ đến đây, vị Dạ Y kia đã đi tới, giao xấp công văn đang cầm trong tay cho một Dạ Y trong đám đông, rồi lập tức liếc mắt nhìn xung quanh một cái, khụ khụ hai cái, lại liếc mắt thêm một cái nữa, cuối cùng mới nhỏ giọng nói: “Tôi nói này, không phải viện trưởng của mấy người đang tiến hành công tác thí điểm nhằm thiết lập hình tượng chính diện của Dạ Y sao? Sao mấy người lại mổ xẻ bệnh nhân công khai thế này?”
Một vị Dạ Y trong đó cầm lấy công văn, cũng khụ khụ hai tiếng, nói: “Cái này gọi là tình huống đặc thù cần phải có cách xử lý đặc thù. Hơn nữa, truyền thống mấy ngàn năm của chúng ta vẫn là vừa nhìn thấy người bệnh, trực tiếp giải quyết tại chỗ luôn, hiện giờ có nhiều quy định cứng nhắc như vậy, không phải đã khiến chúng ta làm việc mà có chút không được tự nhiên sao?”
Dạ Y kia hoàn toàn không phản bác được, bất đắc dĩ nói: “Thôi quên đi, chuyện của nhánh các anh, tự các anh đi giải quyết, công văn tôi đã đưa đến rồi, các anh nhìn xem thứ này có phải đồ của viện trưởng các anh hay không.”
Dạ Y kia nghe vậy, không hiểu vì sao trên trán lại bỗng nhiên toát ra mồ hôi lạnh. Mấy Dạ Y bọn họ tiến lại gần, xem xét những công văn kia một chút. Rất nhanh, bọn họ đã xác nhận được đây đúng là bút ký của Khoa Lai viện trưởng.
“Anh nhặt được thứ này ở đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT