Lâm Ân lập tức nhích lại gần, nhỏ giọng nói bên tai cô ấy: “Chẳng lẽ lúc ta hôn ngươi một cái, ngươi cũng tỉnh lại rồi?”
Trái Trái vốn đang chột dạ trốn trong thảm, nghe được câu này lập tức sợ đến run rẩy cả người, kinh hoảng nói: “Không có! Không có tỉnh! Ta vừa mới tỉnh lại thôi.”
Lâm Ân lại ghé sát vào tai cô ấy thêm một chút nữa, mở miệng trêu chọc: “Vậy ư? Thế thì làm sao Trái Trái lại biết ta đã hôn ngươi rồi?”
Trái Trái lập tức trở nên ngây dại, cái miệng há ra, không ngừng thở dốc, ánh mắt trốn tránh, trái tim “Thình thịch” đập không ngừng.
“Kia… Cái kia…”
Lâm Ân cười nhẹ một tiếng với vẻ thú vị vô cùng, hắn lại nhích tới gần cô ấy thêm một chút nữa, chậm rãi nói: “Trái Trái, chẳng lẽ ngươi lại muốn như vậy? Có phải … nếu vừa rồi ta tiến thêm một bước nữa, Trái Trái ngươi vẫn sẽ nằm im, tiếp tục giả vờ ngủ?”
Trái Trái (o﹏o? ) rúc sâu hơn vào trong tấm thảm, nói: “Làm… Làm gì có, ngươi… Ngươi đừng có nói mấy lời kỳ quái như vậy, có được hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play