Quan chủ khảo cũng bị hành động của Lâm Ân dọa cho trái tim run lên nhong nhóc, gã vừa vội vàng vừa run rẩy nhìn về phía vị nguyên huân kia, dè dặt nói: “Tiền bối ngài đừng để chuyện này ở trong lòng, khẳng định là cậu nhóc kia hoàn toàn không cố ý đâu. Chờ sau khi cậu ấy rời khỏi ảo cảnh, tôi nhất định sẽ tử tế dạy bảo cậu ấy một phen. Còn cái kia… ngài ngàn vạn lần đừng…”
Nhưng vị trung niên kia cũng vươn tay tới, tỏ vẻ bản thân hoàn toàn không để ý đến cái cốc đầu kia. Ông ấy chỉ nhẹ nhàng xoa xoa đầu mình, dường như trong mắt còn mang theo một chút ý cười xen lẫn với nghi hoặc: “Không sao mà, người kia chỉ là một cái ấn ký của tôi thôi.”
...
Cùng lúc đó, ở trong phòng học.
Trên mặt Uông Đào lộ vẻ kinh ngạc, cậu ấy vừa ôm đầu vừa đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Lâm Ân còn đang nhắm mắt, lặng lẽ đứng bên cạnh mình.
“Đột nhiên anh cốc đầu tôi như vậy là có chuyện gì chứ?”
Lâm Ân giơ nắm tay lộ rõ biểu tượng phẫn nộ “╬”, hai mắt vẫn nhắm chặt, nói: “Tôi cảm thấy rất vui vì cậu có thể bước ra khỏi bóng ma trong quá khứ, nhưng vì sao cậu lại ngốc như vậy? Đúng là thứ ngốc nghếch mà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play