Chỉ thấy vị Dạ Y mang theo chiếc mặt nạ mỏ chim lúc trước, đang run run chống cây gậy của mình, rồi gian nan mà hoạt động thân thể hai cái, lại vươn tay bám vào cột chống cửa, dùng ánh mắt trống rỗng nhìn về phía trước, và khó nhọc nhấc chân lên, từng bước đi ra bên ngoài.
So sánh với dáng người quỷ dị mà mạnh mẽ lúc tiến vào tiểu trấn này, có thể nhận thấy rõ ràng là gã của thời điểm hiện tại, đã trở nên uể oải không phấn chấn hơn rất nhiều.
“Cậu đừng có đi đâu… Cậu… Cậu cứ ở lại nơi này chờ một chút, để tôi gọi người… Cậu chờ tôi… Chờ tôi gọi người tới xử lý cậu…” Dạ Y kia thở hổn hển, chống cây gậy xuống đất, khập khiễng bước đi, giống hệt một người đang mắc bệnh nguy kịch.
Lâm Ân có chút đồng cảm, muốn tiến lên nâng đỡ gã.
“Cậu đừng có chạm vào tôi!” Nhưng Dạ Y kia vội vàng trừng mắt nhìn tới, rồi run rẩy, gian nan, di chuyển sang bên cạnh hai bước, như đang tránh né ôn thần.
Lâm Ân có chút sầu lo nói: “Anh thực sự phải đi về sao? Nhưng tôi có chút lo lắng cho tình trạng thân thể hiện giờ của anh. Anh đừng có nghĩ nhiều, những bệnh kia không đến mức trí mạng mà.”
Vị Dạ Y trước mắt vừa nghe hắn nói vậy, lập tức điên tiết mà hét lớn lên, bàn tay túm chặt cây gậy, sắc mặt tái nhợt, cố gắng đi thật nhanh về phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT