Sau khi Khương Quy rời đi, Từ Cam và Hà Hiểu Nhiễm lại lần lượt gọi những sinh viên đã xung đột với Nghê Thắng Huy hôm đó đến để lấy lời khai.
Trên đường rời khỏi đại học A về cục cảnh sát, Hà Hiểu Nhiễm lật qua bản lời khai, bỗng cười rộ lên: “Khương Di Ninh rất được mọi người yêu thích, cũng phải thôi, dù gì cũng là một cô gái xinh đẹp vậy mà.” Nói đến đây, cô ấy nhớ lại câu nói mập mờ của đội trưởng Từ trước khi rời đi, không nhịn được mà lén nhìn anh.
Từ Cam đang lái xe, bắt được ánh mắt của cô ấy, nghiêng đầu liếc Hà Hiểu Nhiễm một cái.
Hà Hiểu Nhiễm hậm hực sờ sờ mũi: “Đội trưởng Từ, anh nghĩ trong số những người hôm nay có ai khả nghi không?” Hướng điều tra chính về vụ án mạng của Nghê Thắng Huy cũng không phải ở đây, chỉ là hiện tại không có manh mối gì nên không muốn bỏ qua bất cứ đầu mối nào, dù sao cũng là những người từng xung đột với Nghê Thắng Huy. Nhưng trước khi đến đây, cô ấy đã không hy vọng nhiều, quả nhiên, đi một chuyến vô ích.
Từ Cam vô thức chau mày, quá trình thẩm vấn đều rất bình thường, điều duy nhất không bình thường có lẽ là việc anh dường như đã gặp cô sinh viên tên Khương Di Ninh kia ở đâu đó, song điều này không liên quan gì đến vụ án.
“Trước mắt xem ra, ở đây không có người chúng ta cần tìm.”
Hà Hiểu Nhiễm gật đầu mạnh: “Tôi cũng thấy vậy, loại trừ bên này rồi, không biết đội phó Nghiêm bên kia có tiến triển gì không, nếu lại không phát hiện gì thêm.” Cô ấy rụt cổ lại, trong lòng thấp thỏm: “Cục trưởng lại sắp nổi cơn sư tử rống đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play