Dưới sự che chắn của bóng tối, Khương Quy bơi tới một nơi hẻo lánh rồi lên bờ nằm thở dài một hơi, sông rộng quá, mệt chết cô rồi.
May mắn là Khương Nguyệt Dao không phải tiểu thư khuê các tay trói gà không chặt, Khương lão phu nhân là nữ nhi nhà binh, từng tận mắt chứng kiến biết bao phu nhân tiểu thư liễu yếu đào tơ chết trên đường chạy trốn trong những năm Khang Càn loạn lạc, cho nên sau này bà ấy đã mặc kệ sự phản đối của Khương Chính Nghiệp, ra lệnh cho Khương Nguyệt Dao học tập cung ngựa săn bắn và rèn luyện một cơ thể khỏe mạnh, nếu không cô cũng không dám nhảy xuống dòng sông lạnh lẽo vào buổi tối như thế.
Sau khi ổn định lại hơi thở, Khương Quy liền đi về phía làng chài, trộm một bộ quần áo vải thô rồi để lại một nắm tiền đồng. Trước đó cô đã mang theo một ít vàng lá*, đậu bạc* và tiền đồng bên người, suy cho cùng, không có tiền thì đi đâu cũng khó.
(*Vàng lá: Còn gọi là vàng quỳ, là vàng nguyên chất hoặc hợp kim vàng với hàm lượng vàng cao, được dát mỏng bằng đập búa.)
(*Đậu bạc: Là loại tiền được lưu hành trong thời kỳ cũ ở Trung Quốc, phổ biến nhất là ở vùng Đông Bắc.)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT