Bởi vì từ bỏ một Tiêu Dương Lâm xuất sắc mà cho tới nay, phủ Tín Dương Vương vẫn luôn bị người đời lên án. Không nói đến tình cảm mười tám năm, chỉ nhìn từ góc độ lợi ích, sự xuất sắc của gã chính là một sự trợ giúp rất lớn, song bọn họ lại vứt bỏ như giày rách.
Hầu hết mọi người đều cho rằng Tín Dương Vương hồ đồ, nhất là khi danh tiếng của Tiêu Dương Lâm càng lúc càng vang xa, cộng thêm sự trở về của thế tử thật kém cỏi Triệu Dương An, người châm biếm phủ Tín Dương Vương cũng bởi vậy mà nhiều hơn.
Nhưng nếu sự việc bế nhầm năm đó không phải là ngoài ý muốn mà là do con người gây ra, khiến bọn họ phải nuôi nấng nhi tử của người khác thành nhân tài, trong khi nhi tử ruột của mình lại bị nuôi thành kẻ vô dụng, thế thì sao bọn họ có thể tiếp tục giữ con nuôi lại được.
Chẳng lẽ phủ Tín Dương Vương thật sự đã có nghi ngờ, cho nên mới từ bỏ Tiêu Dương Lâm?
Nếu thế thì mọi việc liền thông suốt.
Quần chúng tựa như cỏ mọc đầu tường lại lần nữa cảm thấy đúng, ngờ vực nhìn Tiêu Dương Lâm đang trầm mặc như nước.
“Khương đại tiểu thư giỏi ăn nói thật đấy, tuy không có bằng chứng, chỉ dựa vào miệng, nhưng vẫn có thể làm ta nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được vết nhơ này.” Sắc mặt Tiêu Dương Lâm bình tĩnh, giọng điệu thong dong, dáng vẻ thản nhiên không chút chột dạ của gã khiến vài người vô thức đồng tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT