Lý Tinh Huy và Khương Quy cụt hứng bỏ về, ăn một bụng lửa giận, càng nghĩ càng tức giận, trở thành người thừa kế nhà họ Khương thì đã sao, làm như anh ta thèm muốn lắm vậy. Để thể hiện sự khinh thường, Lý Tinh Huy cố ý tổ chức một bữa tiệc, còn gọi Trác Tiếu Tiếu hơn một tuần không gặp đến, mang đầy hàm ý thị uy.
Đám bạn bè xấu nhìn thấy Lý Tinh Huy ôm Trác Tiếu Tiếu xuất hiện, biểu cảm đều có vài phần ảo diệu. Còn tưởng rằng Lý Tinh Huy đã kiềm chế lại, dù sao Khương Vân Hi xưa đâu bằng nay, không còn là đại tiểu thư không quan trọng gì của nhà họ Khương, mà là đã hoàng thái nữ bắt đầu tiếp quản tập đoàn. Lý Tinh Huy chắc chắn không thể ong bướm phóng đãng giống như trước kia, không chỉ làm Khương Vân Hi mất mặt, mà là mặt của toàn bộ nhà họ Khương, nhà họ Khương cũng sẽ không mở một con mắt nhắm một con mắt giống như trước kia.
Nhìn Lý Tinh Huy cợt nhả trêu chọc Trác Tiếu Tiếu mặt lạnh như băng, nhiều người trong số đó đều đang suy nghĩ, không phải trong mắt Lý Tinh Huy không có nhà họ Khương, mà là Trác Tiếu Tiếu rất có mị lực.
Nghĩ tới nghĩ lui, nhưng cũng không ai nói gì, hi hi ha ha ăn nhậu chơi bời, cho đến khi Tôn Lan Đông nói đến chuyện ngu xuẩn của Khương Hồng Nghĩa. Nói đến đâu, không khí trở nên lúng túng đến đó, còn liếc mắt nhìn Lý Tinh Huy và Trác Tiếu Tiếu, vẻ mặt mọi người trong phòng lại trở nên ảo diệu.
Khương Hồng Nghĩa vì một người phụ nữ mà làm chuyện ngu ngốc, trong mắt bọn họ, Lý Tinh Huy cũng chẳng khác gì, đưa không tiền hoa hồng mấy trăm ngàn tới cửa, trả tiền phẫu thuật cứu mạng mẹ cô ta, thế mà vẫn không đổi được một khuôn mặt tươi cười, chỉ thiếu mỗi nước viết chữ gái ngoan bị ép làm kỹ nữ lên mặt. Lý Tinh Huy không những không tức giận, mà lại càng thêm quan tâm. Cái này chẳng phải không khác gì Khương Hồng Nghĩa đối với người vợ Bạch Mộng của ông ta sao, không ngờ cặp cha vợ và con rể này đều thích lạt mềm buộc chặt.
Bị nhìn bằng những ánh mắt đầy ẩn ý khiến Lý Tinh Huy đen mặt, cảm giác có chút bị xúc phạm. Vốn dĩ trong lòng hắn đã đầy lửa giận, cố gắng giả vờ như không có việc gì, bị đám người này nhìn như vậy, cơn tức từ từ vọt lên, kéo Trác Tiếu Tiếu với khuôn mặt cứng ngắc đứng lên: “Tôi đi trước, mọi người cứ từ từ chơi.”
“Sao lại phải đi rồi, mới mấy giờ đâu chứ, không ở lại chơi một lát nữa sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play