“Mẹ ơi, con không học lại nữa, con thi trượt rồi.” Giọng nói Chương Tư Điềm chua xót và tuyệt vọng, cô ta đã học lại một lần, không muốn học lại nữa, quá cực khổ.
Với cô ta mà nói, học hành không phải chuyện nhẹ nhàng đơn giản, cô ta biết mình không phải người thông minh, phải cần cù để bù đắp khuyết điểm, cuối cùng sự chăm chỉ không phụ lòng người, thành công thi đậu đại học.
Trở lại quá khứ, mới đầu học tập rất nhẹ nhàng, xưa nay chưa từng có sự nhẹ nhàng như thế, đây là lần đầu tiên cô ta cảm nhận niềm vui của việc học tập. Từ cấp hai, chương trình dần dần khó lên, lên cấp ba lại càng khó. Tài liệu dạy học không giống những gì cô ta được học trước kia, năm đó cô ta tham gia thi đại học ở thành phố A, năm cô ta mười bốn tuổi, vì kinh doanh của anh hai và công việc của anh năm nên bọn họ dọn đến thành phố A.
Đại Nha đã từng mắng cô ta ngu ngốc mắng cô ta đần độn, còn nói cô ta có thể thi đậu nghiên cứu sinh là toàn nhờ vào quan hệ của Lục Hành và anh năm, cô ta không tin, anh năm và Lục Hành nói không phải, đương nhiên cô ta tin anh năm và Lục Hành rồi, thay vì tin một Đại Nha tràn ngập thù địch với mình.
Hiện tại, cô ta tin rồi, cô ta thật sự rất ngu ngốc, không có vật chất ưu việt hỗ trợ, chỉ dựa vào bản thân thì thật sự không thi đậu đại học. Đừng nói đại học, ngay cả cuộc sống cũng rối một nùi.
“Chương Tư Điềm, mụ mẹ mày là đứa trẻ to xác, xem ngu ngốc thành vô tư, xem thiểu năng thành hồn nhiên, trên đời làm gì có ai đần độn như mày. Nhưng số mày tốt, đầu thai vào người mẹ tốt như Trần Kim Hoa, số mày sướng còn chúng tao lại xui xẻo tột cùng. Từ nhỏ đến lớn, tao ăn dư của mày mặc đồ dư của mày, còn phải làm người hầu cho mày. Chương Tư Điềm, mày không biết xấu hổ à, sao mày có thể hưởng thụ chờ tao hầu hạ mà coi đó là điều đương nhiên, còn cảm thấy quan hệ của chúng ta rất tốt đẹp nữa. Chương Tư Điềm, mày có biết tao hận mày bao nhiêu không. Mày khiếp sợ như vậy làm gì, chẳng lẽ mày cảm thấy tao không nên hận mày, sao tao lại không thể không hận mày chứ, tao hận mày muốn chết. Bởi vì mày vô dụng, tao không dám thi tốt hơn mày, tao đi thi đại học cố ý thi tốt như vậy là muốn hạ nhục mày, kết quả là bị mày hạ nhục lại. Dù sao tao thi tốt đến đâu cũng phải học trường học giống như mày, chuyên ngành giống như mày, mày thì không buồn, còn vui vẻ chúc mừng tao phát huy vượt xa người thường. Ha, phát huy vượt xa người thường, Chương Tư Điềm, rốt cuộc mày ngu thật hay là giả ngu.”
Khuôn mặt Đại Nha phẫn nộ méo mó hiện lên trước mặt, Chương Tư Điềm khóc ướt vành mi, cô ta thật sự không biết mẹ không cho Đại Nha thi tốt hơn cô ta, không biết nguyện vọng của Đại Nha bị mẹ yêu cầu, cô ta thật sự cho rằng mọi chuyện như lời Đại Nha nói, sợ cô ta bị bắt nạt nên đặt nguyện vọng giống nhau, dù sao Đại Nha cũng đối xử với cô ta tốt lắm mà. Thì ra Đại Nha cũng không thích cô ta, tất cả là vì mẹ. Cô ta không biết mẹ yêu cầu Đại Nha như thế, thật sự không biết, nếu biết nhất định cô ta sẽ khuyên can mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT