Bách Thời Ngôn hỏi: "Emcó cảm thấy giảng viên của mình rất bóc lột không?"
"Cũng không hẳn." Cốc Trạch trả lời: "Nhưng lòng người tham lam không đáy, em muốn giảng viên đối với em hào phóng hơn một chút, tốt nhất là để em mỗi ngày sống phóng túng mà vẫn có thể lấy được bằng tốt nghiệp. Nhưng em cũng chỉ nghĩ vậy thôi, biết là không thể."
Nói đến đây, hắn bỗng tò mò hỏi Bách Thời Ngôn: "Năm đó anh có cảm thấy giảng viên của mình rất bóc lột không?"
"Không." Bách Thời Ngôn trả lời: "Ban đầu anhchỉ muốn đăng thêm nhiều bài báo, có hệ số ảnh hưởng cao hơnđể sau này có thể làm việc trong hệ thống bệnh viện của trường."
"Vậy sao..." Cốc Trạch cảm thán: "Học bá đúng là khác với học sinh dốt như em. Em chỉ nghĩ làm sao để có thể lười biếng, huống hồ em không học lên tiến sĩ, hệ số ảnh hưởng của bài báo cũng không có nhiều tác dụng với em. Em chỉ là một con ốc vít trong các tập đoàn lớn thôi."
Bách Thời Ngôn hỏi: "Tại sao không học lên tiến sĩ?"
"Mệt lắm, không học nổi. Không muốn phải quỳ gối xin giảng viên đừng cho mình lưu ban."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT