Cốc Trạch cố gắng giữ bình tĩnh, không muốn để lộ vẻ mặt ngu ngốc vì quá đỗi vui mừng của mình.
Hắn hít thật sâu, rồi dùng giọng điệu thương lượng nói với Bách Thời Ngôn: "Nhưng mà mỗi sáng tôi phải đến trường làm thí nghiệm, rồi còn đi học, lại còn phải chú ý đến tình trạng bệnh nữa..."
Hắn nhìn Bách Thời Ngôn, chớp mắt. Đôi mắt hắn rất to và đen, khi chăm chú nhìn ai đó sẽ khiến đối phương cảm thấy đầy tin tưởng. Trước đây, Bách Thời Ngôn rất thích nhìn đôi mắt này của hắn.
Vài giây sau, Bách Thời Ngôn dời ánh mắt, nói: "Lúc tôi đi làm có thể đưa cậu đến cổng trường."
Cốc Trạch suy nghĩ một chút: "Thời gian tôi rời phòng thí nghiệm không cố định, tôi tự tìm cách về là được rồi. Tôi nhớ có tuyến tàu điện ngầm đến đây, cũng không xa lắm."
"Tùy cậu."
Bách Thời Ngôn nói xong câu đó liền quay người rời phòng. Khi ra đến cửa, anh ấy chỉ để lại một câu: "Tôi đi thăm khám, lát về sẽ ăn trưa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play