Bạch Diêm Thanh theo Trình Ngộ về nhà họ Trình – nơi cậu chẳng hề xa lạ gì. Vừa xuống xe, cậu đã nhanh chân đi chúc Tết các trưởng bối. Ông ngoại Trình Ngộ cũng có mặt, ông cụ đặc biệt quý mến Bạch Diêm Thanh, vừa thấy cậu đã cười hiền hậu gọi ngay:
“Mau lại đây, ông ngoại có thứ tốt dành cho cháu này!”
“Con đến rồi đây, ông ngoại đừng vội, có chạy mất đâu mà lo!” – Bạch Diêm Thanh cười hì hì, ra vẻ kiểu “đồ tốt mà, cháu làm sao thoát được”, chọc cả phòng cười ầm lên.
Mối quan hệ giữa người với người thật kỳ lạ. Mới quen chưa đầy hai tháng, vậy mà Bạch Diêm Thanh đã xem gia đình này như người thân thật sự. Mà gia đình ấy cũng đối đãi với cậu như con cháu trong nhà.
Gia đình này rất hạnh phúc, Trình Ngộ đang từng chút từng chút chia sẻ tất cả hạnh phúc này cùng cậu. Bạch Diêm Thanh thích bầu không khí như vậy.
"Cái thằng nhóc thối này!" Ông cụ giơ gậy lên định đánh cậu. Bạch Diêm Thanh sớm đã đoán được, nhấc chân lên nhẹ nhàng tránh thoát, nghiêng người ngồi xuống bên cạnh ông cụ.
Cậu kéo tay ông cụ, thân mật dụi đầu vào vai ông: “Mau cho cháu xem đi, bảo có bảo bối mà! Ông ngoại còn nôn hơn cháu nữa ấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT