Lý Sâm đầy ẩn ý nháy mắt với Thẩm Tử Việt.
Ngay sau đó, Thẩm Tử Việt gửi WeChat của Trình Ngộ cho Bạch Diêm Thanh. Hình đại diện là một bầu trời đầy sao — không quá sáng rõ, có lẽ là tự chụp, nhìn qua chỉ như một khoảng đen như mực.
Cậu ấn thêm bạn tốt, đợi vài phút không thấy đối phương phản hồi liền bỏ qua.
Sau khi ăn lẩu xong, mọi người cùng thu dọn sơ qua, trò chuyện một lát thì Thẩm Tử Việt rời đi. Trước lúc anh bước ra cửa, Bạch Diêm Thanh nhìn cổ áo anh chằm chằm một lúc rồi nhịn không nổi nữa, rốt cuộc vẫn lên tiếng nhắc nhở.
Ban đầu Thẩm Tử Việt còn chưa hiểu chuyện gì, đến khi cúi xuống nhìn thì mới lúng túng kéo cổ áo lại. Nhưng bị trêu nhiều rồi, anh cũng quen, lập tức bình tĩnh lại. Hơn nữa còn nhắc ngược lại người kia: mặt đỏ hơn cả anh nữa kìa.
Đúng như câu nói: “Chỉ cần bạn không ngại, người ngại là người khác.” Nhìn Bạch Diêm Thanh đỏ mặt tía tai, Thẩm Tử Việt chẳng hề bối rối.
Anh chớp mắt một cách đầy ẩn ý, vừa định mở miệng thì Bạch Diêm Thanh như đoán trước được anh muốn nói gì, lập tức xoay người chạy thẳng vào phòng, đóng cửa “rầm” một cái như thể đang trốn chạy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT