Sáng sớm hôm sau, khi tỉnh dậy, Bước Cẩm Trình đi dạo một vòng quanh ngôi miếu nhưng không thấy bóng dáng Tân Hòa Tuyết đâu.
Hắn men theo con đường phía trước, đi xuyên qua sân sau, cuối cùng chỉ trông thấy Hận Thật đang đứng bên bờ suối, vẻ mặt đầy hứng thú. Hắn tùy ý bẻ một nhánh cỏ đuôi chó, rồi ngồi xổm xuống, dùng cọng cỏ ấy quấy nhẹ mặt nước.
Quan hệ giữa Bước Cẩm Trình và người chồng quỷ này có phần gượng gạo. Đêm qua, hai người cũng chẳng thể xem là lời qua tiếng lại gay gắt, nhưng ít nhiều cũng có chút đối chọi. Giờ đây, hắn lại mang tâm thế của một kẻ vừa thất bại trong chuyện tình cảm, như thể còn chưa kịp mơ tưởng đến người có chồng đã khuất thì đã bị trượng phu của người ta quay về bắt tại trận.
Dù rằng, suy cho cùng, hắn cũng chỉ mới nảy sinh chút tình cảm, chưa từng có hành động nào đi quá giới hạn.
Ban đầu, Bước Cẩm Trình không muốn mở lời với đối phương—một kẻ, trên ý nghĩa nào đó, có thể xem là tình địch. Nhưng hắn thật sự không tìm được Tân Hòa Tuyết. Giờ cũng sắp đến lúc phải rời đi, hắn lo lắng nếu cứ thế mà đi không từ biệt e là quá thất lễ, để lại ấn tượng không tốt với Tân Hòa Tuyết.
Nghĩ đến đây, Bước Cẩm Trình chán nản xoa trán, thầm trách chính mình đúng là hồ đồ.
Mất ăn mất ngủ, ngày nhớ đêm mong một người đã có phu quân. Nếu như tướng công của Tân Hòa Tuyết thật sự mất tích hoặc chẳng may qua đời, thì hắn còn có thể tự an ủi bản thân mà tiếp tục nuôi hy vọng. Nhưng nay người ta ân ân ái ái ngay trước mắt, hắn còn có thể nảy sinh loại ý niệm này sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play