Để đề phòng bất trắc, sau khi giúp Hận Thật băng bó vết thương, Tân Hòa Tuyết ra sau viện, rửa sạch những vệt máu còn sót lại trong hồ nước trên núi. Nếu không, một khi các tăng nhân của chùa Quá Sơ cố tình điều tra, truy tìm dấu vết của Hận Thật, những vệt máu này sẽ trở nên vô cùng khả nghi.
Dù gì thì ngôi miếu hoang này cũng chỉ nằm ngay khúc quanh của một khe núi trên dãy Bất Chu.
Tân Hòa Tuyết từ bên ngoài trở về, đứng dưới mái hiên lợp ngói đen. Tuyết bắt đầu rơi từ lúc hoàng hôn, giờ đây băng mỏng đã phủ trắng mặt đất.
Y chỉ mới ra ngoài một lát, vậy mà trên chiếc áo choàng đã phủ đầy những bông tuyết mảnh. Y bước lên bậc đá dưới mái hiên, hơi cúi đầu, tay nhẹ nhàng phủi đi từng lớp tuyết đọng trên áo. Những bông tuyết theo đó rơi xuống, tán loạn như cánh hoa.
Người thanh niên lúc này tựa như một cành liễu gầy guộc, bị tuyết đông đè nặng, nhưng vẫn đứng vững vàng trong gió rét.
Hận Thật lặng lẽ quan sát y một lúc, sau đó lùi lại hai bước, đưa mắt nhìn pho tượng Phật cũ nát trong điện thờ. Tượng Phật này đã bị trộm cạy mất lớp vàng lá bên ngoài từ lâu, để lộ phần đất thó trần trụi bên dưới. Vì năm tháng không ai tu sửa, bức tượng đã nứt nẻ đầy những đường rạn như mạng nhện, trông vô cùng xập xệ.
Thật đúng là hoang tàn đến không thể tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT