Tân Hòa Tuyết giả vờ hôn mê, nhưng khi nằm trong vòng tay Hận Thật, y lại thực sự cảm thấy có chút buồn ngủ.
Với một người luôn cảnh giác như động vật họ mèo, điều này thật khác thường. Huống hồ, y hiện giờ vẫn là một Cẩm Lý yêu, mà rắn vốn là thiên địch của cá. Đối mặt với thiên địch, dù chỉ dựa vào bản năng phản ứng, cũng không thể nào thả lỏng đến mức mệt mỏi rã rời như vậy.
Hận Thật trượt bàn tay to lớn dọc theo eo Tân Hòa Tuyết, cố định y chặt hơn. Tân Hòa Tuyết cố gắng điều chỉnh cơ thể sao cho trông không quá cứng ngắc. Y thuận thế áp sát vào lồng ngực Hận Thật, đầu tựa lên bờ vai đối phương, nửa thân trên hoàn toàn thả lỏng dựa vào hắn.
Không rõ có phải do phản ứng lấy lòng trước một kẻ tâm thần hay không, nhưng y có thể cảm nhận được lồng ngực Hận Thật khẽ rung lên. Hàng mi Tân Hòa Tuyết run nhẹ, gần như vô thức, lướt qua lớp vải áo giao lĩnh trên áo đối phương.
Tân Hòa Tuyết ngửi thấy mùi hương từ quần áo của hắn– một mùi hương lạnh lẽo, đắng chát, cực kỳ nhẹ nhàng và thoảng qua, chỉ có thể cảm nhận được khi khoảng cách giữa hai người gần như không còn.
Hương an thần…
Người này đã lén đốt hương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT