Từ dịch trạm xuất phát, họ đi men theo con đường núi hướng về phía đông. Càng tiến xa về phía đông, không khí càng trở nên khô hanh hơn, bầu trời trong vắt, không một gợn mây mưa.
Tân Hòa Tuyết nhớ rõ, trong ký ức vừa mới tẩy sạch của mình, khi nổi lên từ dòng nước, rõ ràng trời vẫn còn phủ đầy mưa phùn. Nhưng sau đó, khi đuổi theo bước chân vị hòa thượng này đi về phía đông, cảm giác ẩm ướt trong không khí dần dần biến mất.
Trên con đường núi có một lối rẽ với tấm bia giới hạn địa phận. Tân Hòa Tuyết nhìn qua thì thấy rằng Độ Chi đã cõng y đi đến ranh giới giữa Giang Châu và Thư Châu.
Khi dừng chân nghỉ ngơi, Tân Hòa Tuyết ngồi trong một đình hóng gió dựa lưng vào chân núi, được bao quanh bởi rừng trúc. Không một chút gió thổi, trời nắng gắt, nên cũng chẳng thấy mát mẻ là bao.
May mắn thay, Tân Hòa Tuyết là yêu quái, trong thời tiết như vậy vẫn duy trì được nhiệt độ cơ thể ôn hòa. Quanh thân y, làn hơi trắng nhẹ như tuyết đầu đông len lỏi giữa rừng thông, không chút dấu hiệu của cái nóng khiến da mặt ửng đỏ hay nhễ nhại mồ hôi.
Bên cạnh đình hóng gió có một quán trà nhỏ do người dân trong thôn lập nên để phục vụ khách qua đường. Trà ở đây không phải loại lá trà thượng hạng, mà được pha từ những lá phong già hái trên núi từ năm ngoái.
Trà lá phong già có giá một văn tiền hai chén, còn món nước đậu xanh tuyết lạnh thì năm văn tiền một chén.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play