Sau khi Tân Hòa Tuyết trút hơi thở cuối cùng tại đình sâu trong khu rừng, linh hồn y lang thang suốt mấy ngày, tận mắt chứng kiến tang lễ của chính mình.
Y được chôn cất trên vách đá ven biển, nơi rất gần ngọn núi mà đêm nọ, Cừu Viễn từng đưa y đến để ngắm sao băng. Địa điểm ấy cách con đường núi không xa, đủ để nhìn thấy toàn bộ quang cảnh xung quanh.
Có thể tận mắt chứng kiến tang lễ của bản thân có lẽ là một trải nghiệm hiếm hoi, đến mức phi thực tế. Dựa vào những kiến thức khoa học mà y từng học, loại trải nghiệm này vốn dĩ không thể tồn tại.
Buổi sáng ngày hạ táng, thời tiết không quá tệ. Đông đảo người đến phúng viếng. Ở trạng thái linh hồn, Tân Hòa Tuyết cuối cùng có thể nhớ kỹ gương mặt của những người đến, nhưng có lẽ do trước đây mắc chứng mù mặt, nên dù giờ đây không còn chướng ngại đó, y vẫn không thể phân biệt được ai với ai.
Hầu hết họ đều chỉ là những người có vài lần gặp gỡ qua loa với y.
Tân Hòa Tuyết không có ấn tượng đặc biệt gì về bọn họ.
Bọn họ đế thăm viếng, có người đến vì tò mò, vì danh tiếng của y - một người từng khiến cả tổ ong sụp đổ, mọi người ai nấy truyền tai nhau, cũng có người nể mặt Cừu Viễn mà đến để kết giao quan hệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT