Trên đường nháo một trận như vậy, tâm tình Trần A Phúc cũng không tốt lên, ngay cả nấu cơm cũng vểnh môi. Nàng vốn nghĩ muốn về phòng mình nghỉ ngơi, nhưng lại sợ Vương thị làm trân châu viên không quen thuộc, khiến Kim Yến Tử ăn không được hài lòng, chỉ đành nâng tinh thần lên nấu cơm.
     
Ba mươi ba tuổi, ở kiếp trước cũng là tuổi rất giàu sức quyến rũ, tuổi lớn sắp sỉ cùng nàng đời trước. Nàng chán ghét Lưu Nhị Ngưu, cũng không phải vấn đề tuổi tác. Thật sự là nàng cùng hắn kém nhau quá nhiều, nghèo cùng tướng mạo không nói, chỉ là một thân hương vị cùng một hàm răng vàng kia của hắn, xiêm y đen đến tỏa sáng đã làm cho nàng chịu không nổi. Chỉ bộ dáng này, còn muốn đến gần trước mặt nàng, thật sự là giận điên người.
     
Trần Danh cùng A Lộc nghe Vương thị thấp giọng nói ngọn nguồn, cũng tức đến không thôi. A Lộc oán hận nói: “Chờ con chăm chỉ học tập, thi đậu tú tài, liền cấp chỗ dựa cho tỷ tỷ, không cho những thứ chó cứt thối kia nhớ thương tỷ tỷ.”
     
Vương thị thở dài nói: “Chờ con thi đậu tú tài, tỷ tỷ co cũng đã bao nhiêu tuổi rồi. Thật tức chết người ta, A Phúc khuê nữ của ta thủy linh như vậy, lại bị dạng người không lên được mặt bàn này mơ ước, bọn họ làm sao dám nghĩ!”
     
Đại Bảo trở về nghe nói chuyện này, cũng quyệt miệng rất cao, mày nhíu lại giống như ông cụ non.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play