Liễu Vi đã ngồi máy bay trở về Bắc Kinh.
Trong hai ngày cuối cùng, cô ngồi xe đi dạo quanh địa phương, ăn món côn trùng chiên ở các quầy hàng nhỏ, ăn món ăn làm từ hoa tươi ở nhà hàng lớn và mua những món đồ lưu niệm đặc trưng của địa phương do Nghĩa Ô sản xuất.
Cô nghĩ rằng mình sẽ không vui nhưng khi ngồi trên máy bay, vừa nghĩ đến việc trở về Bắc Kinh đồng nghĩa với việc trở về bàn tay của công ty, vừa hồi tưởng lại hai ngày du lịch cuối cùng này, ngay cả một đĩa nhện chiên và nhộng tằm chiên cũng trở thành kỷ niệm quý giá – Vì cô sẽ không bao giờ được ăn chúng lần thứ hai.
Vì cả đời chỉ có một lần nên đó thực sự là những kỷ niệm quý giá nhất.
Cô không nói với Đường Hi chuyện cô chạy ra ngoài ngày hôm đó, cô chỉ nói rằng mình đã đến trường quay. Đường Hi hiếm khi có hơi lo lắng, nói: “Chị Tư Tư, công ty bảo em đi theo chị, chị ra ngoài vẫn nên nói với em một tiếng, để em đi cùng chị, nếu không để công ty biết thì sẽ tức giận.”
Liễu Vi vội gật đầu: “Em yên tâm, lần sau chị sẽ không như thế nữa. Sau này chị đi đâu cũng sẽ đưa em theo.”
Đường Hi hơi áy náy, cùng cô giải thích: “Em sẽ không quản chị đâu, chị Tư Tư, em đứng về phía chị, chị có thể tin em.” Cô ấy hạ quyết tâm, nói: “Chờ đến lúc quay về em sẽ mang cơm cho chị, nhà em còn chưa có trả, em nấu xong ở nhà sẽ mang đến cho chị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT