Lương Bình tiễn Tô Bắc Hoa đi rồi, quay lại nói với Lộ Lộ: “Tôi thấy có thể dùng được, chắc chắn giá cậu ta đưa ra không cao đâu.”
Lộ Lộ: “Không phải lúc đầu anh còn chê cậu ta sao? Nói chuyện một chút lại thấy được rồi?”
Lương Bình ngồi xuống cười nói: “Cậu ta chỉ có một tật xấu, đó là biểu cảm, chỉ cần che mặt lại là được, giọng nói vẫn có thể nghe được, nói tiếng Đường Sơn nghe có vẻ hơi buồn cười, như vậy viết thêm vài câu thoại thú vị, trong phim có thể dùng làm điểm gây cười. Dù sao cậu cũng phải tìm chỗ nhét anh ta vào, thay vì đi tìm người khác xin xỏ thì tự mình làm cho tiện, cũng đỡ vất vả cho cậu.”
Lộ Lộ: “Biểu cảm?”
Lương Bình dùng ngón tay vẽ trên mặt một cái, nói: “Thích ra vẻ đẹp trai.”
Lộ Lộ nghe hiểu ngay, cậu đã gặp rất nhiều diễn viên, ra vẻ đẹp trai gần như là bệnh chung của các diễn viên nam, hơn nữa những diễn viên nam càng tự cho mình là đẹp trai thì càng không thoát khỏi lời nguyền này.
Vốn dĩ màn ảnh đã thiên vị những khuôn mặt đẹp, các diễn viên nam lại mắc chứng công mở đuôi, trước ống kính gần như không tự chủ được mà bày ra dáng vẻ đẹp trai nhất của mình, cái này gọi là câu dẫn ống kính, trong sách giáo khoa còn nói đó là một phương pháp diễn xuất, được khuyến khích dùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play