Tiểu Mã gọi điện thoại mắng Đường Hi một trận, sau đó thức trắng đêm lướt đánh giá chương trình tạp kỹ trên mạng, còn mua thủy quân bình luận hai lần.
Sáng hôm sau, hắn ta đến tìm Cao Lãng để bị mắng trực tiếp.
Tất nhiên Cao Lãng rất tức giận, vì lần này không phải lỗi của cô ta nhưng người bị Tổng giám đốc Ngưu mắng vẫn là cô ta.
Cao Lãng: “Cô làm tôi quá thất vọng.”
Tiểu Mã vội vàng cứu vãn, nói: “Chị Cao, đánh giá của người qua đường trên mạng thực ra cũng được, không tệ lắm đâu. Em cũng mua thủy quân bình luận, nhìn chung thì lần xuất hiện này của chị Tư Tư thực ra là thành công.”
Tiểu Mã đã sớm chụp lại những đánh giá tốt trên mạng, bây giờ coi như là cọng rơm cứu mạng đưa lên.
Chương trình tạp kỹ《Đi theo tôi》này không được hoan nghênh lắm, Đài truyền hình Tomato không cho khung giờ đẹp, phát sóng từ 11 giờ tối thứ Tư, phát đến 12 giờ, cộng thêm quảng cáo sẽ kéo dài đến 12 giờ 30 phút.
Nhưng chương trình này cũng không có nhiều quảng cáo.
Tối hôm qua Cao Lãng nhớ rằng có chương trình tạp kỹ đầu tiên của Liễu Vi nên cô ta cố ý hẹn giờ để xem. Mặc dù cô ta đang dẫn dắt người mới nhưng những người có điều kiện tốt như Liễu Vi thì rất ít. Hơn nữa năm đó công ty ký hợp đồng với Liễu Tư Tư mà không tốn một xu, gần như là nhặt được của hời. Bây giờ cô ta muốn tìm một người mới để thay thế Liễu Vi, nếu tìm người trẻ tuổi thì phải bồi dưỡng, phải chờ đợi, tìm người tuổi tác tương đương thì lại rất tinh ranh, sẽ không ký hợp đồng mà công ty đưa ra. Việc này cứ thế bế tắc.
Cao Lãng quay lại nhìn Liễu Vi, cô ta cảm thấy mặc dù cô đã trưởng thành lệch lạc nhưng dù gì cũng là rau trong ruộng của mình, dù sao cũng rẻ và dễ dùng hơn bên ngoài nhiều.
Kết quả là cô ta mới buông tay chưa đầy một tháng, chương trình tạp kỹ đầu tiên của Liễu Vi đã thất bại thảm hại.
Vì trước đó tổ chương trình đã tung tin rằng mùa này sẽ có một khách mời nữ nên khi xem khán giả liên tục tìm kiếm khách mời nữ, bình luận liên tục hiện lên một câu: “Khách mời nữ đâu?”
“Tổ chương trình lừa đảo à?”
“Hoãn chiếu rồi à?”
Ngay cả vào đêm khuya đi nữa trên mạng cũng nhanh chóng hình thành chủ đề nóng. Trước đây có một số ngôi sao nữ được đồn là sẽ tham gia chương trình này đều bị lôi ra để bàn tán, đều đoán rằng tổ chương trình không thương lượng được điều kiện, người không đến, lời hứa suông bị phá vỡ.
Cao Lãng vội vàng gọi điện cho Tiểu Mã bảo cô ta bình luận, Tiểu Mã liền đi mua thủy quân. Nhưng chương trình tạp kỹ này thực sự không nổi tiếng, bây giờ những đánh giá xuất hiện trên mạng đều là do thủy quân bình luận, có những bình luận do tổ chương trình mua, cũng có những bình luận do nhóm nam minh tinh tham gia chương trình tạp kỹ mua, người qua đường thực sự rất ít, vì vậy thủy quân bình luận một lúc rồi rút lui.
Khi Liễu Vi xuất hiện thì đã hơn 12 giờ, thời điểm này cơ bản là không còn ai, nói đúng ra thì nên phát xong là xong, căn bản sẽ không có ai xem. Nhưng tổ chương trình thực sự không phải người.
Những nam minh tinh trước đó đều được phát xen kẽ, có người ngồi xổm trên công trường với hình ảnh của một công nhân nông thôn, có người ở sở thú với hình ảnh yêu thương động vật, cũng có người giao đồ ăn ngoài trông rất thảm, nói chung thì tông màu đều tương đối thống nhất, nhạc nền cũng theo hướng trữ tình.
Nhưng đến lượt Liễu Vi lại là một loạt tiếng trống điện tử, nhịp điệu cực mạnh, nghe vào lúc nửa đêm phải vội vàng giảm nhỏ âm lượng.
Sau đó là “Chạy tự do theo gió là phương hướng” của Liễu Vi, trên màn hình đột nhiên xuất hiện một đôi chân dài, sải bước như linh dương trên núi, thật là nhanh nhẹn.
Vì lúc đầu Liễu Vi sợ máy quay nên chạy như chạy trốn. Nhà quay phim quay ra chỉ là một cái bóng biến mất trong nháy mắt, sau đó chỉ có thể quay cảnh người đẹp chạy từ phía sau.
Phần chỉnh sửa cắt cảnh Liễu Vi khởi động, chạy, biến mất trong nháy mắt đều cắt ghép lại với nhau, từ lúc trời sáng đến lúc trời tối, bối cảnh toàn là các công trình kiến trúc tiêu biểu của Thượng Hải, không phải là cầu Đại Giang thì cũng là đèn đỏ rượu xanh, phối nhạc điện tử sôi động còn đúng nhịp.
Lúc này, bình luận nhiều hơn.
“Dọa tôi phải vội vàng giảm nhỏ âm lượng đấy.”
“Tra tấn tai nghe.”
“Tôi ấn nhầm chỗ nào hả? Chuyển kênh rồi à?”
“Người mới à? Ca sĩ à?”
“Tỉnh táo, tỉnh táo lên.”
Ngay lúc này hình ảnh lại chuyển một lần nữa, người đẹp lộ mặt. Ống kính lướt qua các cửa hàng McDonald's, KFC và Pizza Hut đã bị làm mờ.
Bình luận bắt đầu làn sóng ha ha.
“Làm mờ rồi thì còn gì nữa?”
“Con ngựa này có khác gì con ngựa kia không?”
“Không phải là muốn hát sao?”
“Oa, người đẹp!”
Người đẹp không hát, người đẹp đang ăn hamburger.
Liễu Vi ăn như gió cuốn mây tan, mặc dù lượng ăn không lớn, rõ ràng mỗi lần chỉ là một chiếc bánh và một cốc nước giải khát nhưng cô lại ăn rất nhanh, một chiếc bánh một phút là hết, khi ăn toát lên một vẻ đói đến phát điên.
Lúc này phần chỉnh sửa bắt đầu trở nên kỳ quái, lần lượt là Liễu Vi cười toe toét lao vào cửa hàng thức ăn nhanh, sau đó là ngồi bên đường ăn, ăn xong uống hết một hơi cốc nước giải khát, vẻ mặt thỏa mãn.
Còn có cảnh cuối cùng cô muốn vào Haidilao nhưng lại bị trợ lý quay phim kéo lại, mặc dù chỉ là vài cảnh cuối trông có vẻ như nhà quay phim cũng không nghiêm túc quay, chỉ quay đại nhưng cũng thể hiện rõ tâm trạng muốn ăn thêm một bữa nữa của Liễu Vi.
Bình luận sau một đêm lên men đã bùng nổ. Chương trình tạp kỹ trước đó đều là vài bình luận rải rác, đều khen nam minh tinh đẹp trai, nam minh tinh có thân hình đẹp, nam minh tinh tốt bụng, còn có bình luận phổ cập kiến thức về số tiền nam minh tinh quyên góp từ khi vào nghề.
Đến đoạn kết, bình luận bắt đầu nhiều hơn.
“Phía trước có cảnh hấp dẫn.”
“Giảm nhỏ âm lượng.”
“Tăng lớn âm lượng.”
“Cảm ơn bộ chỉ huy.” ( truyện trên app tyt )
“Đổ bộ thành công.”
“Tôi đến để xem chị gái.”
“Tôi đến để nghe hát.”
Sau đó nhạc điện tử vang lên, kỳ quái và huyền ảo.
Vẻ đẹp của Liễu Vi thoáng qua, sau đó cô lại chạy mất.
“Đừng đuổi tôi đừng đuổi tôi.”
“Mau ủng hộ nước đường.”
Bình luận theo hệ chơi chữ. Đến khi Liễu Vi bắt đầu ăn, bình luận trên màn hình sắp che hết người, bình luận màu cũng xuất hiện, anti-fan cũng xuất hiện, chửi tổ chương trình cũng xuất hiện.
Còn có bình luận nói: “Tôi đã tua lại hơn mười lần chỉ để xem năm phút cuối này đấy.”
Đến chiều, Douyin, Bilibili đã có UP chủ khu vực quỷ súc cắt năm phút cuối của chương trình tạp kỹ này, đổi nhạc nền. Video ăn uống của Liễu Vi được phối với nhạc nền nổi tiếng như Đám tang người da đen, Sờ gối ôm của tôi rồi tung hoành trên trang chủ, khiến cả màn hình tràn ngập tiếng ha ha.
Vào lúc năm giờ chiều, Ngưu Lan Sơn đã gọi Cao Lãng đến văn phòng, hỏi cô ta: “Hôm qua chương trình tạp kỹ của Tư Tư phát sóng rồi, cô thấy thế nào?”
Cao Lãng phấn khởi nói: “Tôi cảm thấy phản ứng rất tốt.”
Ngưu Lan Sơn mở Douyin, hỏi: “Cô thấy phản ứng tốt à?”
Video chương trình tạp kỹ cắt trên Douyin có phần méo mó, hơn nữa để cắt bỏ logo đài truyền hình nên video đã bị kéo giãn, độ phân giải cũng thấp hơn, chỉ còn lại khuôn mặt của Liễu Vi chiếm trọn màn hình. Hơn nữa Douyin khá sáng tạo, sau khi xóa phần lồng tiếng gốc bọn họ đã lồng tiếng ăn uống, Liễu Vi ăn gà rán thì có tiếng gà rán giòn tan, uống cà phê thì có tiếng ùng ục, cuối cùng còn có một tiếng “A ~~~ ” thoải mái thư giãn làm kết thúc.
Ngưu Lan Sơn: “Cô định đưa Tư Tư đi theo hướng diễn viên hài à?”
Cao Lãng có thể nói gì? Cô ta chỉ có thể nói theo hướng tốt thôi, cô ta cố gắng giải thích: “Tổng giám đốc Ngưu, đây đều là độ hot tự nhiên, chúng ta vẫn chưa tung thủy quân. Lượng người xem chương trình tạp kỹ này rất thấp, hôm qua mới phát sóng, hôm nay đã có độ hot như vậy, điều này chứng tỏ…”(App TYT)
Ngưu Lan Sơn gõ bàn: “Đừng nói những lời hay ho với tôi. Tôi muốn độ hot như vậy sao? Vậy thì tôi cho Tư Tư đi đào tạo ở Hàn Quốc để làm gì? Tôi tìm mười mấy cô gái trẻ mặc đồ bơi lắc lư trên tivi còn có độ hot cao hơn thế này! Cô có biết định vị của Tư Tư không? Cô ấy được định vị như vậy sao? Trước đây cô còn nói để Tư Tư nhận quảng cáo xa xỉ, bây giờ cô xem có thương hiệu xa xỉ nào muốn người đại diện như vậy không.”
Hốc mắt Cao Lãng đỏ lên: “Tổng giám đốc Ngưu, xin lỗi, là do tôi làm việc sai sót.”
Ngưu Lan Sơn: “Là cô đã có lòng đen tối rồi. Vừa phát hiện Tư Tư có vấn đề là nghĩ đến chuyện đổi người, ngày nào cũng chạy đi xem nghệ sĩ mới, tôi nói cho cô biết, một mầm non tốt như Tư Tư mà cô cũng không nâng đỡ nổi, để cô ấy liên tiếp xảy ra chuyện, sau này có người mới liệu cô có thể bồi dưỡng tốt không? Nghệ sĩ nào mà không xảy ra chuyện? Tôi hỏi cô, trong giới giải trí hiện nay có nghệ sĩ nào chưa từng xảy ra chuyện không? Có vấn đề gì là đẩy ra ngoài, sợ dính vào mình.”
Lúc này nước mắt của Cao Lãng mới thực sự rơi xuống: “Tổng giám đốc Ngưu, không phải tôi có ý đó, tôi đều là vì công ty.”
Ngưu Lan Sơn: “Cô có theo dõi chương trình tạp kỹ của Tư Tư không?”
Cao Lãng cắn môi.
Ngưu Lan Sơn: “Cô không theo dõi, vậy cô đi đâu rồi? Bỏ mặc Tư Tư cho cấp dưới, cô đã làm gì?”
Cao Lãng không nói nên lời.
Ngưu Lan Sơn: “Công ty là của cô hay của tôi? Tôi còn chưa nói từ bỏ Tư Tư để bồi dưỡng người mới, thế mà cô đã thay tôi đưa ra quyết định rồi?”
Cao Lãng vội vàng nói: “Tổng giám đốc Ngưu, tôi thực sự không có ý đó! Tôi cũng rất coi trọng Tư Tư.”
Ngưu Lan Sơn: “Cô không muốn quản thì đi đi. Gọi Tiểu Mã vào đây.”
Cao Lãng tức đến đau đầu, chỉ có thể vội vàng gọi Tiểu Mã vào.
Tiểu Mã lấm lét đi vào, vừa vào đã co rúm người đứng ở góc phòng.
Ngưu Lan Sơn hỏi cô ta: “Bây giờ cô đang làm việc gì?”
Tiểu Mã: “Bây giờ tôi đang theo dõi cuộc thi tuyển chọn bốn mươi vào mười, trong đó có một số người có thể ký hợp đồng với công ty.”
Ngưu Lan Sơn: “Giao việc trong tay này cho người khác đi, cô đi theo Tư Tư.”
Tiểu Mã lập tức nhìn Cao Lãng.
Ngưu Lan Sơn: “Cô cũng không muốn đi sao?”
Tiểu Mã: “Không có không có, Tổng giám đốc Ngưu, tôi đi ngay đây.”
Cao Lãng đứng đó không nhúc nhích, cảm thấy rất mất mặt.
Ngưu Lan Sơn không nhìn Cao Lãng, nói với Tiểu Mã: “Đi rồi thì chăm sóc Tư Tư cho tốt, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì cô cũng không cần làm nữa.”
Tiểu Mã ra khỏi văn phòng, trong lòng sợ hãi, thậm chí không dám về nhà, thu dọn hành lý ở văn phòng rồi chạy thẳng ra sân bay.
Cô ta nhắn tin cho Đường Hi ngay tại sân bay.
“Chị Tư Tư thế nào rồi?”
“Hôm nay công việc quay phim có mệt không?”
“Hôm nay chị Tư Tư ăn gì?”
Đường Hi nhận được tin nhắn liền đưa cho Liễu Vi xem.
Liễu Vi đang cầm một bát mì lạnh ăn.
Đường Hi: “Chị ơi, không được ăn nữa rồi, chị Mã sắp đến rồi.”
Liễu Vi vội vàng húp thêm hai miếng, đưa bát cho Đường Hi: “Không ăn nữa không ăn nữa.”
Đường Hi sợ Tiểu Mã đến để đuổi cô ta đi, Liễu Vi là kẻ không sợ trời không sợ đất, nói: “Nếu cô ta đuổi em đi, em sẽ... đình công!”
Lúc này chỉ có thể dùng chính mình để uy hiếp công ty.
Đường Hi vừa cảm động vừa vội vàng khuyên cô ấy đừng làm như vậy: “Chị Tư Tư, ngàn vạn lần đừng làm như vậy. Công ty đang nắm hợp đồng của chị. Nếu công ty muốn chỉnh chị, chị thậm chí còn không kêu lên được. Bọn họ sẽ nhận cho chị mười mấy bộ phim dở tệ, bắt chị ngày nào cũng phải ngồi ở phim trường quay phim, không có thời gian nghỉ ngơi, còn không được trả một xu, chị cũng không có cách nào.”
Đường Hi nói: “Dù sao thì lúc đó em cũng bị Tiểu Tô kéo theo. Nếu Tiểu Mã chỉ mắng em thì không công bằng chút nào. Em nhất định phải kéo Tiểu Tô xuống.”
Đường Hi vội vàng nhắn tin cho Tiểu Tô để lập liên minh phòng thủ. Không ngờ Tiểu Tô không trả lời tin nhắn. Đường Hi gọi điện thoại trực tiếp, Tiểu Tô bị ép buộc phải nghe điện thoại mới nhỏ giọng tiết lộ một thông tin, Tổng giám đốc Ngưu đã mắng chị Cao một trận, nói sẽ đuổi việc cô ta.
Tiểu Tô: “Chúng tôi đều nói sẽ không đuổi việc, chị Cao có cổ phần. Nhưng có lẽ sẽ phải ngồi ghế dự bị một thời gian.”
Tiểu Tô: “Chúng tôi đều nói chị Cao thật thảm. Chị Tư Tư ở trong tay chị ấy, trước là bị loại khỏi cuộc thi tuyển chọn, sau đó chương trình tạp kỹ lại xảy ra vấn đề, có lẽ hai người không hợp nhau.”
Đường Hi: “Không thể trách chị Tư Tư của chúng ta được! Việc bị loại khỏi cuộc thi tuyển chọn là quyết định của công ty, chương trình tạp kỹ cũng là do nhóm đạo diễn sắp xếp, chị Tư Tư của chúng ta đều nghe theo sự sắp xếp của công ty, bây giờ xảy ra vấn đề thì không thể đổ lỗi lên đầu chị Tư Tư được chứ.”
Mười một giờ tối, Tiểu Mã đến nơi. Cô ta trực tiếp thuê xe đến Hoành Điếm.
Đường Hi và Liễu Vi ở chung một phòng, khi Tiểu Mã đến thì nhận được tin nhắn gọi cô ấy đi diện kiến. Đường Hi có chút sợ hãi.
Liễu Vi: “Chị đi cùng em.”
Đường Hi: “Không được, chị Tư Tư, chị nên đi ngủ rồi.”
Nếu không theo thời gian biểu thì chắc chắn là do cô ấy làm việc sai sót.
Liễu Vi lại nghĩ ra một cách: “Vậy mười phút nữa chị sẽ gọi điện cho em, nói là gọi em đi làm việc cho chị rồi gọi em về được không?”
Đường Hi: “Được được. Hai mươi phút đi, hai mươi phút nữa chị gọi cho em, nói là muốn uống nước, gọi em đi mua nước.”
Liễu Vi hẹn giờ, nắm chặt điện thoại lo lắng chờ đợi, sợ Đường Hi bị mắng, sợ Đường Hi bị đuổi việc. Cô đến đây đã lâu, Đường Hi là người mà cô hợp ý nhất, cũng đối xử với cô tốt nhất, hai người sắp giống như bạn bè rồi, nếu đổi một trợ lý khác thì chắc chắn sẽ không hướng về cô như Đường Hi, phải nói là nhất định sẽ không hướng về cô như Đường Hi. Đường Hi hướng về cô nên mới bị đuổi việc, người mới chắc chắn sẽ ghi nhớ, sẽ vạch rõ ranh giới với cô.
Hay là để công ty phá sản đi. Nếu công ty đuổi việc Đường Hi thì hãy để công ty phá sản đi.
Liễu Vi thành kính như đang thắp hương, ngày nào cũng cầu nguyện công ty phá sản ba lần. Giống như niệm A Di Đà Phật, mong trời có linh thiêng, diệt trừ công ty thì cô sẽ được tự do.
Kết quả là Đường Hi chưa đầy hai mươi phút đã quay lại.
Liễu Vi vội vàng hỏi: “Không sao chứ? Có bị mắng không?”
Đường Hi lắc đầu: “Chị Mã không mắng em. Chị Mã chỉ hỏi thăm tình hình của chị thôi, dạo này đóng phim có thuận lợi không. Chị Mã nói chị ấy tạm thời không đi, sẽ ở đây cùng chị đóng phim cho xong.”
Đường Hi nói sâu xa: “Xem ra chị Cao bị mắng là thật rồi. Chị, có lẽ chị Mã được thăng chức là để chuyên tâm dẫn dắt chị.”
Liễu Vi thận trọng hỏi: “Thế thì là tốt hay xấu?”
Đường Hi không chắc lắm: “Chắc là tốt…”
Liễu Vi nghĩ thế nào cũng thấy việc đột ngột có một lãnh đạo không phải là chuyện tốt. Đặc biệt là khi Đường Hi nói: “Chị, sáng mai em đi mua salad cho chị.”
Liễu Vi: “...”
Hai ngày nay cô đã uống sữa đậu nành rồi đó!
Đường Hi ngồi xổm bên giường an ủi cô: “Chị, chịu đựng thêm chút nữa, đợi chị Mã đi rồi thì sẽ ổn thôi.”
Công ty phá sản đi!