Một lần nữa tiễn người đi, Chương Vô Ngu hồ nghi đứng tựa vào cửa, chờ một lúc thấy người kia quả nhiên không quay về mới xoay người bước vào trong.
Sân viện sạch sẽ không dính hạt bụi, thêm cả một cái chuồng gà mới dựng, y phục trong sân phơi bay theo gió, trên bàn còn đặt bữa khuya, trong nhà bếp than hồng vẫn còn nóng, hiện đang ủ nước tắm.
Chương Vô Ngu đau đầu: đường đường là Hiền Vương, chẳng lẽ lại sống như tân nương mới gả về nhà...
Sáng hôm sau, tại công đường, quan phụ mẫu của thành Nghi Dương ngồi uy nghiêm trên cao đường, bên dưới có một hán tử cao lớn hơn một trượng không dám mở miệng.
“Bộp” một tiếng vỗ đường mộc vang dội, hán tử ngẩng đầu nhìn gương mặt nghiêm nghị đầy sát khí của đại nhân trên cao, sống lưng lập tức lạnh toát, hai đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống đất không dám đứng dậy.
“Mẹ già nuôi dưỡng ngươi thành nhân, ngươi lại nghe lời gièm pha của phụ nhân, đem mẹ ruột bỏ giữa rừng hoang, tội này đáng phạt nặng!”
Mỗi lời đại nhân vừa dứt, phu thê hai người càng quỳ rạp xuống đất không dám hé môi.
Ngoài cửa, dân chúng đến nghe xử án xôn xao, có người nhận ra phu thê kia, bảo bọn họ bình thường ở thôn rất hống hách, từng có kẻ không cẩn thận để xe bò quệt trúng quần của gã nam nhân kia, liền bị hai vợ chồng đánh đến gãy xương.
Mấy người trong thôn chẳng ai dám đụng tới họ, nhưng gặp phải đại nhân huyện lệnh thì đúng là gặp khắc tinh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT