Chương Vô Ngu kéo tay khỏi mắt, nhịn không được mà tức cười.
"Ngươi không thấy chút khó chịu nào sao?" Thích Thư Vọng không hiểu, nếu không phải biết chắc Chương Vô Ngu chưa từng thân cận nam nhân, hắn suýt nữa cho rằng đối phương là người dày dạn kinh nghiệm chốn phong nguyệt.
Chương Vô Ngu nói: "Có lẽ vì ngày ngày nhìn ngươi mãi, mắt ta cũng tinh tường hơn, đám nam nhân kia chẳng có ai dáng vóc bằng ngươi, tự nhiên ta chẳng có chút rung động nào."
Không ngờ lại bất ngờ bị trêu chọc, Thích Thư Vọng ho khan một tiếng, tim đập thình thịch, vén vạt áo ngồi xuống.
Mỗi lần muốn trêu người đều không thành, nhưng luôn bị phản kích dễ dàng. Hắn thầm khinh bỉ bản thân không có chút tiền đồ.
"Đại nhân, mời ngài uống nước."
Nha đầu mặt tròn khi nãy đưa đến một bát nước giếng, trong mắt mang theo chút tình ý. Bên ngoài có người trêu ghẹo: "A Ngọc, ta cũng vừa từ trên núi về, sao không thấy ngươi bưng nước cho ta?"
Thích Thư Vọng khoát tay, ánh mắt rơi vào bát nước Chương Vô Ngu vừa uống qua, thuận tay cầm lên uống nốt nửa bát còn lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT