“Công tử.”
Gã sai vặt nâng một bức tranh sơn thủy đưa tới, nói với y trước đó có một vị công tử đến phủ, nhìn bức tranh này vài lần. Hôm nay, vị ấy liền sai người mang tranh đến tặng.
Thích Kính vốn giỏi giao thiệp, gia cảnh lại giàu có, chỉ mới đến thành Nghi Dương vài ngày đã kết giao với không ít công tử nhà thương nhân, đã cùng người ta xưng huynh gọi đệ.
Chương Vô Ngu ghé mắt nhìn chữ ký trên tranh, không khỏi xuýt xoa: “Ta tuy không biết chữ, nhưng cũng xem qua nhiều vật quý. Bức tranh này e là rất đáng giá đấy.”
Thích Kính mỉm cười hỏi:  “Muội thích không?”
Chương Vô Ngu cũng cười theo: “Toàn mùi bạc cả, sao lại không thích?”
Thích Kính thu lại bức tranh đặt ngay trước mặt Chương Vô Ngu: “Tặng muội.”
Chương Vô Ngu ngẩn ra: “Huynh vốn thích sưu tầm thư họa, e rằng đây cũng là vật huynh yêu quý, thực sự tặng ta sao?”
Thích Kính thản nhiên nói: “Chỉ cần muội thích, ta đều có thể tặng muội.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play