Ngoài cửa, tiểu nhị lẩm bẩm, rõ ràng cánh cửa vừa rồi vẫn ổn, sao giờ lại đẩy không ra.
Thích Thư Vọng nói: "Ta không phải muốn lùi bước, chỉ là bày tỏ tâm ý ở nơi này quá mức tùy tiện. Hiện tại trong lòng nàng không có ta, cũng chẳng có ai khác. Ta theo đuổi nàng, nàng có đáp lại hay không thì tùy nàng quyết định."
Chương Vô Ngu tựa lưng vào cửa, có thể cảm nhận được tiểu nhị ở bên ngoài đang gắng sức đẩy cửa, mà cánh tay đang giữ cửa của Thích Thư Vọng vẫn vững vàng không nhúc nhích.
"Ngươi chắc chắn sẽ thất bại. Ta không thích mấy tiểu tử miệng còn hơi mùi sữa."
Tiểu tử miệng còn hơi mùi sữa?
Ánh mắt Thích Thư Vọng trầm xuống, một tay bóp cằm Chương Vô Ngu, tay còn lại vẫn tiếp tục đè chặt cửa.
Bên ngoài, tiểu nhị cảm giác cánh cửa hơi lỏng ra, thế là lập tức dồn thêm sức. Nhưng thử vài lần vẫn không được, bèn chạy xuống dưới tìm người giúp.
"Ta là nam nhân, cũng sẽ làm những chuyện mà nam nhân biết làm. Nếu còn xem ta như thiếu niên chưa biết sự đời, e rằng nàng sẽ hối hận."
"Được rồi." Chương Vô Ngu bất đắc dĩ: "Ngươi muốn làm gì cứ làm, nhưng đến cuối cùng có ra về tay trắng thì cũng đừng có khóc."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play