Sau khi đã bị đuổi khỏi cửa nhà thì nay lại tìm được chốn dung thân, tiền thuê lại rẻ, ba người cũng coi như tạm yên ổn. Khi dọn dẹp nhà cửa, cả ba còn phát hiện trong nhà lão để lại chăn đệm mới tinh, củi lửa và đèn dầu đều đủ cả, chỉ cần sắm thêm ít bát đũa là đủ dùng.
Đêm đến, Chương Vô Ngu cùng hai hài tử ngồi dưới đèn bàn bạc.
“Giờ khác xưa rồi, sau này không thể chỉ để mình con kiếm sống. Cửa hàng bán quẩy này kiếm đủ cái ăn thì không thành vấn đề, hai chúng ta thay nhau ra quán mà lo liệu.”
“Mẫu thân, thực ra con có rất nhiều tiền.”
Chương Vô Ngu đưa ánh mắt hàm ý “tình cảnh nhà mình ta nào không biết”, nghiêm túc nói:
“Thực ra trong lòng ta còn có một kế hoạch lớn. Nghĩ lại trước đây dựa vào bán quẩy mà khấm khá, đủ thấy đây là một nghề kiếm tiền tốt. Ta từng đi xem xét kỹ rồi, hiện huyện Nghi Dương có bốn quán quẩy bán rất đắt khách. Hai năm nay quán nhà mình làm ăn sa sút chính vì bị bốn quán ấy giành mất mối. Nay muốn khởi nghiệp lại thì nhất định phải thắng bốn quán ấy.”
Thích Thư Văn vừa hớp một ngụm trà nóng suýt thì nghẹn chết. Bốn quán quẩy làm ăn đắt khách kia vốn là cậu dùng tiền trộm mộ mà lần lượt thu mua. Sau khi Thích Thư Vọng hồi hương làm huyện lệnh, Chương Vô Ngu vẫn giữ thói quen kiếm tiền không ngừng,sáng đi sớm tối về muộn đến kiệt sức.
Gia chủ trong nhà chỉ nói ba chữ với đệ đệ: “Nghĩ cách đi.”
Thế là Thích Thư Văn dùng số bạc trộm được mà mua lại cả bốn quán kia. Từ đó về sau, quán nhà Chương Vô Ngu đích thật là dần mất khách, còn tiền cuối cùng vẫn chảy vào tay nhà họ Thích. Khi ấy, Thích Thư Văn còn được đại ca tán thưởng một câu “Làm tốt lắm”. Nào ngờ giờ lại thành tự đào hố cho mình nhảy, mà cậu lại không thể để Chương Vô Ngu biết chuyện được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT