“Ta cùng Vô Ngu có điều muốn nói, các ngươi ra ngoài đi.”
Tân Cúc lề mề không chịu đi, trong lòng nghĩ chưa làm lão gia mà đã bắt đầu sai bảo rồi. Mãi đến khi ánh mắt của Chương Vô Ngu lướt qua, Tân Cúc mới miễn cưỡng bước ra ngoài.
“Vô Ngu, ta đã đến như đã hẹn, vậy chuyện hôn sự giữa hai ta nên sớm hoàn tất. Chỉ là có vài điều ta muốn nói rõ với nàng.”
Chương Vô Ngu mặt đầy trang nghiêm khẽ gật đầu.
Trần Thế Hiền nói:
“Thứ nhất, sau này tuy ta có thể sống ở ngôi nhà này nhưng ta tuyệt đối không phải ở rể. Nàng và ngôi nhà cùng với gia nhân đều là sính lễ theo nàng về Trần gia ta. Thứ hai, phong tục ở quê ta là quả phụ không được nhận sính lễ, cũng không được dùng kiệu tám người rước, chỉ có thể nửa đêm vào cửa. Dù những đứa nhỏ kia là dưỡng tử của nàng nhưng miệng lưỡi thế gian khó tránh, nên ta mong nàng sẽ tuân thủ theo tục lệ. Thêm nữa, cha mẹ ta đều là những người nông dân hiền lành, nhà này tiện nghi rộng lớn, ta định đưa họ đến đây để an dưỡng tuổi già. Còn có một người tỷ tỷ của ta vẫn chưa gả, ta là đệ đệ cũng cần giúp đỡ. Chúng ta có thể cho tỷ tỷ một ít tiền sinh hoạt hàng tháng hoặc đưa tỷ ấy về đây chung sống.”
“Người nông dân ở quê có lối sống khác với ở đây, gia nhân ở đây phải kính trọng họ, nàng cũng phải hiếu thảo với họ. Nếu có cãi vã mấy chuyện thường ngày thì ta sẽ luôn đứng về phía cha mẹ trước sau đó mới đến lượt nàng. Trong mọi điều thì hiếu thảo lấy làm đầu, nàng chắc hiểu điều đó.”
Chương Vô Ngu ngồi yên không lộ cảm xúc khiến Trần Thế Hiền có chút lo lắng. Thấy nàng không nói gì, hắn ta tiếp tục:
“Còn một điều nữa, sau khi thành thân ta muốn tách ra. Tam công tử còn nhỏ, vẫn có thể tạm ở trong nhà này, nhưng trưởng tử và nhị tử đã lớn cần tự ra ngoài lập môn hộ riêng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT