Cao Đại Phú: “Ôi, quên mất tiêu rồi, trứng thú cưng của tôi! Chết thật, bây giờ dù có hải tặc tới thì tôi cũng không được phép di chuyển à?”
Vệ Oanh: “Chuẩn luôn!”
Cố Ngôn Chi: “Chia buồn nha!”
Vệ Lâm: “Đừng tám chuyện nữa, nhìn kìa, có người gặp hải tặc rồi!”
Nghiêm Tiểu Lâm: “Khóc không ra nước mắt đây, gặp phải một tên hải tặc, tôi đánh không lại, nên nó đã cướp sạch đồ trên bè của tôi, còn tháo luôn cái nhà tôi dựng, lôi hết gỗ đi, lại còn lột luôn quần áo tôi, giờ tôi đang mặc mỗi cái áo thun với quần đùi, đứng lẻ loi trên bè gỗ... gió biển lạnh buốt thổi qua... tôi muốn khóc…”
Hạ Tiểu Vũ trấn an: "Nghiêm Tiểu Lâm bớt làm trò đi, Hiểu Nhu có đồ đấy, gửi cho cậu rồi, mặc vào rồi nhanh đi tìm Trúc Tiểu Ngư đi, cô ấy gần cậu hơn."
Nghiêm Tiểu Lâm: “Ờ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT