Lục Tinh Thần chẳng buồn để ý đến cô ta, quay sang nói với nhóm người chơi đang thu thập Hoa Nguyệt Oánh trong sân: "Chỉ cần hái vài bông là đủ rồi, để dành lại cho chủ nhân của chúng chút đi."
Mọi người nhìn nhau, rồi lại cúi đầu tiếp tục thu thập.
Nhiếp Bách Linh bĩu môi: "Lục Tinh Thần, lúc trước cô đào hết cây của NPC thì đâu có nói câu này đâu."
Lục Tinh Thần thản nhiên đáp: "Thì bởi vậy mới bị NPC truy sát chứ sao!"
Nói dứt câu, cô nhanh chóng rời khỏi sân.
Cô biết rõ, chỉ nhắc một câu thì chẳng thay đổi được gì, nhưng cứ nói ra cho đỡ rắc rối về sau.
Ngoài sân, Lưu Chí Văn đang vừa hát lớn: "Tôi là một anh thợ quét sơn..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT