Trong nguyên tác, vai chính thụ mang nét thanh tú, lạnh lùng và kiêu ngạo. Ngoại trừ vai chính công, y không hề có sắc mặt tốt đối với bất kỳ ai.
Khi bị lạnh lùng gạt sang một bên, Thời Ngọc vẫn còn ngơ ngác đôi chút.
Cậu tựa người vào tường, thấp hơn thanh niên kia một cái đầu. Ánh mặt trời nhỏ nhẹ xuyên qua ô cửa sổ lớn của hành lang, chiếu lên khuôn mặt cậu. Làn da trắng ngần, mịn màng như thể sắp hòa tan vào sữa tươi, đôi môi đỏ mọng, đầy đặn; lông mi, đôi mắt và màu tóc đen tuyền thuần khiết. Khi cậu ngước mắt lên, đôi mắt phượng ánh lên tia nước long lanh, mờ mịt nhưng xinh đẹp. Dường như chỉ cần người khác khẽ dùng chút sức, cậu liền trông như một đóa hoa yếu ớt, dễ dàng bị đè dưới thân tùy ý trêu chọc.
Ánh mắt Hứa Lâm thoáng qua một tia ghét bỏ. Y lập tức buông tay, không thèm liếc cậu thêm lần nào nữa, xoay người bỏ đi.
Mở màn như vậy quả thực có chút kích thích.
Thời Ngọc đứng lặng trong hành lang một lúc, đến khi hệ thống nhắc nhở mới hoàn hồn.
“... Hung dữ thật.” Cậu vẫn còn chút sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT